Quỷ Tiêu

Tác giả Hoàng Ưng
Bộ sách Thẩm Thăng Y Truyền Kỳ Hệ Liệt
Thể loại kiếm hiệp - Võ hiệp
Tình trạng Hoàn Thành
Định dạng e
Book mobile pdf epub azw3
Lượt xem 2386
Từ khóa e
Book điện thoại pdf epub azw3 full Hoàng Ưng Thẩm Thăng Y Truyền Kỳ Hệ Liệt tè thuyết tìm hiệp Võ hiệp Trinh Thám Văn học phương Đông
Nguồn

Qua ngòi cây bút sắc sảo ở trong nhà văn Hoàng Ưng, nhân trang bị Thẩm Thăng Y dần mở ra như một trang anh hùng tinh thông tìm thuật không hề kém các nhân đồ dùng võ hiệp Lệnh hồ Xung, và tất cả đầu óc nhạy bén không thua trận Vi đái Bảo, có cái hào sảng của Kiều Phong, văn hoa nho nhã của Đoàn Dự. Thẩm Thăng Y ko những gồm tấm lòng thông cảm với con bạn như nhân đồ Tiểu Lý phi đao mà còn có phong biện pháp phiêu nhiên của Sở lưu lại Hương. Tiểu Lý phi đao cần sử dụng đao, Sở lưu Hương không cần sử dụng võ khí, nhưng Thẩm Thăng Y cần sử dụng kiếm, mà hơn nữa dùng kiếm bằng hai tay.

Bạn đang xem: Quỷ hoàng phi ebook

Trong cỗ sách, Thẩm Thăng Y sở hữu vai trò như một "thanh tra cảnh sát điều tra" các vụ án tày đình của giới võ lâm, đó là sự sáng tạo căn bạn dạng làm đề xuất bộ tè thuyết võ hiệp này. Trí tuệ sáng tạo này tái hiện những mâu thuẫn thường nảy sinh từ thực tại xã hội, là những xích míc của đời sống xã hội được "võ hiệp hóa" với lồng vào kết cấu mạch truyện "gây án - điều tra - phá án". Nhiều nhân đồ vật phản diện trongThẩm Thăng Y truyền kỳ hệ liệtvì thế bao gồm thân phận khá hiện đại, gồm khi là một trong "bác sĩ mổ xoang thẩm mỹ" xuất sắc thuật dịch dung như Cẩm Cung Thành trong tậpMa đao,dùng khả năng toan chiếm ngôi vua; có khi là một ông trùm làng mạc hội đen như Kim Long đường chủ trong tậpĐồ long,ngườiđứng đầu một nhóm chức tội ác chăm phạm pháp.

Trong không khí phá án túng thiếu hiểm, Thẩm Thăng Y đổi thay một nhân vật tất cả chiều sâu và tinh tướng riêng, giống anh hùng mà không hẳn là anh hùng, như thể lãng tử mà chưa hẳn là lãng tử, không có thù hận để báo phục, không tồn tại ham mong để bon chen. Nhân vật dụng này ngăn chặn lại tội ác nhưng rất có thể tha thứ đến kẻ ác, yêu dấu mọi tín đồ nhưng biết cách cảnh giác với bé người.

***

Thẩm Thăng Y truyền kỳ hệ liệtgồm 24 "vụ án" có tương quan với nhau được xuyên thấu bởi một nhân đồ vật là hiệp kháchThẩm Thăng Y,gồm:1. Ngân kiếm hận.2. Thập tam liền kề thủ.3. Bạch Tri Thù.4. Tương tứ phu nhân.5. Họa mày Điểu.6. Vô tuy nhiên phổ.7. Phượng hoàng kiếp.8. Thiên đao.9. Thất dạ câu hồn.10. Vô trường công tử.11. Ngân lang.12. Tử vong điểu.13. Ngọc thanh đình.14. Đồ long.15. Quỷ tiêu.16. Quỷ tiết u linh.17. Huyết biển lớn bức.18. Truy nã lạp bát bách lý.19. Phong lôi dẫn.20. Ma đao.21. Lôi đình thiên lý.22. Khô lâu cạnh bên thủ.23. Tiêu hồn lệnh.24. Game chiến vô phong thần thất giới.

Mù lạnh mùi hương bay.

Hương mai.

Hơi mù từ bên dưới khe, thân rừng bốc lên, hương thơm từ mặt đường núi phảng phất tới, kho bãi đất vuông mười trượng đều nằm trong hơi mù làn hương.

Đã gần cơ hội mờ sáng, nhưng chưa tới lúc mờ sáng.

Trong làn tương đối mù, hốt nhiên vang lên một âm nhạc vô cùng kỳ quái.

Âm thanh ấy hệt như tiếng rắn khua đuôi, tiếng tằm ăn dâu, tiếng ve đập cánh, xứng đáng sợ, âm trầm, kỳ dị.

Mùa đông chuẩn bị hết.

Nhưng không hết.

Lúc này rắn còn ngủ đông, còn xa mùa tằm ăn uống dâu, ve sầu đập cánh.

Âm thanh là xuất phát điểm từ một ngọn tiêu vang lên.

Tiếng tiêu không ngừng thay đổi, sau cùng thổi ra bảy tiếng, phù hợp thành một khúc điệu trả chỉnh.

Đó trọn vẹn không phải là 1 khúc điệu bình thường. Khu vực trầm y như rên rỉ than thở, vị trí cao lại như gào thét kêu la.

Rên rỉ nhức khổ, thở than thê lương, gào thét hung dữ, kêu la vui vẻ.

Vui bi thiết mừng giận đều có trong khúc điệu, từng tiếng đầy đủ đầy rẫy sức sống bạo phổi mẽ.

Loại sức sinh sống ấy vào sự cảm thấy của tín đồ sống lại e gần như làm chúng ta nổi sợi ốc.

Đó căn bạn dạng cũng như nhạc chương dưới Âm ty, rất khác khúc điệu làm việc nhân gian, ban sơ giống như ma vương đùng một cái ra lệnh bày tiệc sinh hoạt Âm ty, ngũ quỷ vui vẻ kêu la, sau đó yến tiệc bày ra, theo thứ tự múa hát.

Con người dân có vui bi thảm mừng giận, ma quỷ cũng có vui bi thảm mừng giận, lòng đầy oán giận, dạ ngập bi đát thì rượu ngon thức nhắm tốt trước khía cạnh cũng cực nhọc mà có được âm thanh vui vẻ.

Có lẽ chưa ai từng nghe qua nhạc chương bên dưới Âm ty, dẫu vậy nói đó đó là nhạc chương dưới Âm ty chỉ e cũng không một ai phủ nhận.

Tiếng tiêu vừa vang lên, không khí bình thường quanh cũng bị ngụy dị, trong bến bãi đất mười trượng vuông thông thường quanh mường tượng biến thành cõi Âm ty mờ ám đáng sợ, sương mù lãng đãng phổ biến quanh hình dong cũng trở thành ma quỷ bên dưới Âm ty vẫn nhảy múa.

Chẳng lẽ fan thổi tiêu là nhạc sư dưới Âm ty sao? chẳng lẽ ngọn tiêu ấy là của ác quỷ sao?

Ngọn tiêu tất cả thể đúng là của ma quỷ, bạn thổi tiêu bao gồm thể đúng là từ cõi Âm ty tới.

Tuổi khoảng chừng bốn năm mươi, sắc mặt trắng xanh, bạn thổi tiêu xương thái dương nhô cao, hai đụn má không tồn tại thịt, khuôn mặt khô đét, hố đôi mắt cũng sâu hoắm, song tròng mắt lấp lánh ánh sáng xanh, thoạt chú ý rất giống hai đốm lạm tinh trong rừng hoang giữa tối tối.

Người thổi tiêu toàn thân cũng tí hon gò, tấm áo trường sam vải đen tuy chật nhưng mà khoác trên bạn y cũng vẫn rộng lớn rãi.

Ống tay áo cũng rất rộng, nhị bàn tay kế bên tay áo, bên trên mu bàn tay gân xanh nổi lên như một bè cánh giun đã bò, ngón tay lại như móng chim, phía bên trái năm, bên đề xuất bốn, fan thổi tiêu ví dụ chỉ bao gồm chín ngón tay.

Có chín ngón tay cũng rất có thể thổi tiêu, ngón út bàn tay phải so với việc thổi tiêu mà lại nói căn bạn dạng là thừa thãi.

Ngọn tiêu nằm hướng ngang trên chín ngón tay, dài khoảng ba thước, black bóng phạt sáng, cũng không biết làm bởi sắt hay bằng gì, nhưng hoàn toàn không phải bởi trúc.

Ngọn tiêu bởi trúc trọn vẹn không thể thổi ra loại âm nhạc ấy.

Tiếng tiêu vang ra ngoài núi, quanh đó rừng.

Hai mặt đường núi, cha mặt bến bãi đất phần nhiều là núi rừng, chỗ đối diện với mặt đường núi là một cái vực, khói mù mênh mông, sâu ko thấy đáy.

Bên bờ vực có một tảng đá lớn, color loang lổ, dáng vẻ dữ tợn, vào làn sương mù quan sát rất tương tự một con cóc béo đang dồn ráng chờ phát.

Người thổi tiêu bao gồm đang ngồi xếp bằng trên sống lưng con cóc ấy.

Tiếng tiêu không kết thúc thay đổi, khuôn mặt bạn ấy lại trọn vẹn không tất cả chút cầm đổi, nếu không tồn tại ngón tay di động, nếu không có gió thổi bay vạt áo với mái tóc thì trông boàn toàn rất khác một tín đồ sống, nhưng mà chỉ như 1 tảng đá.

Gió thổi mạnh, gió gấp.

Gió mạnh từ mặt đường núi thổi tới, thổi tan làn khói mù, đưa hương mai tới.

Mùi hương sắp tới tan mà chưa tan, lại một làn gió nổi lên.

Làn gió này không chỉ đưa đến mùi mùi hương mai, cơ mà còn đưa tới tiếng vó chiến mã gấp rút.

Người thổi tiêu góc nhìn lóe lên, tiếng tiêu càng gấp.

Vó ngựa y như cũng càng nhanh rút, từ bỏ xa tới gần, từ thấp tới cao, quả thật giống tiếng trống cùng hòa tấu.

Tiếng trống tự dưng tắt, vào chớp mắt ấy giờ tiêu cũng kết thúc lại.

Con ngựa chiến đã phóng ra khỏi đường núi, phi vào bãi đất trống, bạn trên con ngữa kéo cương, kế đó mau chóng nhảy xuống ngựa.

Người ấy khoác một mẫu áo trường sam màu sắc bạc, bên trên trán bịt một loại khăn màu bạc, cao khoảng trên dưới bảy thước, tuổi khoảng xấp xỉ ba mươi, môi son răng trắng, mắt phượng mi rồng, mái tóc cất cánh phất phơ hoàn toàn không mang trong mình 1 loại khí phái sanh trọng mà là ngạo nghễ, đặc biệt là giữa chân mày, trong ánh mắt, khí phái ngạo nghễ ấy lại càng rõ ràng.

Ánh mắt ngạo nghễ coi thường người lúc đó đang rơi vào hoàn cảnh mặt tín đồ thổi tiêu.

Đôi đôi mắt xanh rờn rợn như ánh lửa của bạn thổi tiêu lại không còn động đậy, xung quanh cũng ko lộ vẻ gì, thản nhiên như chưa chú ý thấy.

Người áo tệ bạc cười gằn một tiếng, vung tay quăng quật sợi dây cương cứng ra, rảo bước về phía người thổi tiêu.

Người thổi tiêu vẫn không có phản ứng gì, tựa hồ người tới trọn vẹn không bao gồm quan hệ gì với y.

Người áo bạc bẽo lại rõ ràng tới trên đây vì bạn thổi tiêu, góc nhìn thủy tầm thường không ra khỏi mặt fan thổi tiêu, mãi mang lại lúc vẫn tới giữa bến bãi đất trông mới dừng lại, kế đó lại lập tức cười cợt nhạt một tiếng, nói “Để ngươi đề xuất chờ lâu”.

Trong bến bãi đất mười trượng vuông chỉ tất cả hai người đàn họ, câu ấy của người áo bạc cụ thể là nói với người thổi tiêu.

Người thổi tiêu ứng tiếng thảnh thơi buông ngọn tiêu màu đen xuống, vẻ khía cạnh rốt lại đã rứa đổi, khóe môi nhếch lên, cũng cười cợt nhạt nói “Không sao”.

“Hiện tại new đến lúc, ta hoàn toàn chưa tới muộn”.

“Chỉ là ta tới sớm”.

“Ngươi lại không hại chết, trái nhiên theo lời hẹn tới đây”.

“Sống bao gồm gì vui, chết gồm gì sợ?”.

“Hay đến kẻ sống gồm gì vui, chết gồm gì sợ”, bạn áo bạc đột nhiên cười rộ “Xem ra ngươi quả thật đó là Quỷ Tiêu Phương Huyền”.

Người thổi tiêu cười nhạt hỏi lại “Mới rồi ngươi không nghe thấy tiếng tiêu à?”.

“Ta nghe chứ”, fan áo bội nghĩa khẽ gật đầu đồng ý “Nếu không hẳn Quỷ Tiêu Phương Huyền ngươi thì trái thật không có ai hoàn toàn có thể thổi được tiếng tiêu ma quái như thế”.

Phương Huyền không rước đó làm cho xấu hổ, mà trên phương diện lại dường như tự đắc “Quỷ tiêu chỉ gồm một ngọn, Phương Huyền chỉ gồm một người”.

“Ngươi cũng biết ta là ai chứ?”.

“Người hẹn ta tới đây là Ngân bởi trong Thập nhị liên hoàn ổ, hòn núi này tuy cũng là chiến thắng cảnh, ngày thường xuyên quả thật cũng có thể có người cho tới du ngoạn, nhưng mà thời tiết cầm này, giờ giấc ráng này, chỉ e không có ai có hào hứng như thế, huống hồ mới rồi ngươi lại nói như thế, đương nhiên ngươi là Ngân bởi trong Thập nhị liên trả ổ”.

“Ta chính là Ngân Bằng”, bạn áo tệ bạc ngạo nghễ ngước đầu “Chắc ngươi đang biết ta hứa hẹn ngươi tới đây vì chuyện gì rồi chứ?”.

“Trong thư đang nói”.

“Vậy ắt ngươi cũng biết sớm muộn gì cũng trở nên có ngày hôm nay”.

Phương Huyền cười nhạt ko đáp.

Ngân bởi cũng mỉm cười nhạt một giờ “Nếu nhanh chóng biết tất cả ngày hôm nay, thì ban sơ cần gì có tác dụng như thế”.

Phương Huyền trầm tiếng nói “Trước ni Phương mỗ hành sự không khi nào nghĩ cho tới hậu quả”.

“Cũng không hối hận à?”.

“Hiện trên nếu đến ta lựa chọn lần nữa, ta cũng trở nên làm như thế”.

Ngân bằng chợt hỏi “Dường như thân họ cùng với ngươi không hề có thù oán gì mà?”.

“Ta chỉ với thấy hành vi của mình nhìn ko thuận mắt”.

Ngân bằng cau mày, hỏi qua chuyện khác “Rốt lại họ làm chuyện gì mà khiến cho ngươi giận dữ như thế?”.

Phương Huyền nghiêm chỉnh đáp “Giết fan đốt nhà, hãm hiếp cướp bóc, lúc ta nghe tiếng tìm tới, thì vừa khéo thấy được tám người đàn họ vẫn phân thây tứ đứa bé dại năm sáu tuổi bên dưới đao”.

“Té ra là chuyện lặt vặt ấy”, nhị hàng chân mày của Ngân bởi nhíu lại nãy giờ giãn nở ra “Những tín đồ họ giết bao gồm quan hệ gì cùng với ngươi?”.

“Hoàn toàn không tồn tại quan hệ gì”.

“Vậy là ngươi
Trên mặt đường thấy chuyện bất bìnhphải không?”.

“Có thể nói như thế”.

Ngân Bằng ngạc nhiên nhìn Phương Huyền “Theo khu vực ta biết thì Phương Huyền ngươi trọn vẹn không cần là tín đồ trong đạo hiệp nghĩa”.

“Phương Huyền ta tuyệt nhất sinh hành sự chỉ phụ thuộc vào sự thương ghét của mình, vốn chẳng có cái điện thoại tư vấn là phân loại tà chính”.

“Ngươi là thấy chuyện ấy ko thuận mắt à?”.

“Không ai thấy thuận đôi mắt cả, mặc dù Phương Huyền ta thổi quỷ tiêu cơ mà rốt lại vẫn là một trong người, vẫn có nhân tính”.

“Vậy là nói họ không hẳn là người, không tồn tại nhân tính buộc phải không?”.

“Chẳng lẽ chưa hẳn sao?”.

Ngân bởi cười nhạt, lại hỏi qua chuyện khác “Trước đó ngươi có biết tám người lũ họ là bên dưới quyền của Ngân bởi ta, là thuộc hạ của Thập nhị liên hoàn ổ không?”.

“Còn không động thủ thì họ sẽ trưng ra cái bảng biển Thập nhị liên hoàn ổ, tiếc nuối là trong mắt Phương Huyền ta thì Thập nhị liên trả ổ vẫn không là dòng gì”. Phương Huyền hững hờ cười một tiếng “Đối với người rút đao xông cho tới quyết ý giết thịt ta, thì trước nay ta cũng chỉ gồm một bí quyết là chuyển y xuống suối vàng”.

“Cách hay!”, Ngân bằng nghe thấy lại vỗ tay cười lớn, hỏi “Vậy ngươi tất cả biết 1 trong các tám tín đồ ấy là biểu đệ của Ngân bởi ta không?”.

Phương Huyền mỉm cười nhạt nói “Vị biểu đệ ấy cũng không quên đưa ra tên của vị biểu huynh ngươi đâu”.

“Ủa, Thập nhị liên trả ổ ngươi cũng ko coi vào đâu, chẳng trách gì ngươi cũng chẳng coi Ngân bởi ta ra gì”.

Phương Huyền chỉ cười cợt nhạt.

Ngân bởi nói tiếp “Thật ra vào tám fan ấy chỉ gồm bảy fan phơi xác tại khu vực dưới ngọn quỷ tiêu của ngươi, còn một fan tuy cũng không thoát được, nhưng sau khi thả ý trung nhân câu truyền tin bắt đầu vì bị yêu quý nặng cơ mà mất mạng, đề nghị ta mới biết nguyên nhân là ngươi”.

Phương Huyền nói “Trở đi nhất quyết ta sẽ cẩn trọng hơn”.

Ngân bởi nói tiếp “Thuộc hạ trong Ngân bởi ổ bao gồm cả trăm cả nghìn người, mất đi tám người vốn không hề gì, sự việc là vào tám bạn ấy lại sở hữu biểu đệ của ta, mặc dù vị biểu huynh ta chịu bỏ qua, tuy nhiên cô mẫu mã ta nhất định cũng không chịu”.

“Cho nên hôm nay ngươi hứa hẹn ta sắp tới phải không?”.

“Xuống Bách gia tập phía nam khăng khăng phải trải qua chỗ này, nhân lợi thành tiện, độc nhất cữ lưỡng đắc”.

“Đối cùng với ta mà nói thì cũng thế”.

“Ủa? Dám hỏi ngươi cũng định tới Bách gia tập một chuyến à?”

“Bớt rườm lời đi”, Phương Huyền hốt nhiên quát khẽ một tiếng.

“Ta và ngươi trái thật đã và đang rườm lời khá nhiều”, Ngân bằng giọng nói hốt nhiên lạnh lẽo, lãnh đạm nói “Bây giờ phải thế nào, đa phần cũng không phải ta với ngươi bắt buộc rườm lời nữa rồi”.

“Không đề xuất đâu”, Phương Huyền ứng tiếng thong thả đứng lên phía trên tảng đá.

Ngân thủ công bằng tay phải lập tức ráng chặt chuôi thanh ngôi trường kiếm mặt hông, nói “Ngươi xuống xuất xắc là ta lên đấy?”.

Phương Huyền nói “Trên này thì một người cũng đã khó khăn, nhị người không tồn tại chỗ đặt chân, nhằm ta xuống vậy”, câu nói vừa dứt, body cao nhỏ của Phương Huyền sẽ từ tảng đá phân phất lướt xuống.

Ngân bằng thanh tìm cũng đồng thời tuốt ra khỏi vỏ.

Thanh kiếm ấy không khác gì bình thường, tuy vậy hộ thủ lại là một trong những con đại bởi màu bội nghĩa đang giương cánh bay.

Nét va trổ hết sức tinh xảo, bé đại bằng màu bạc bẽo ấy rực rực như sống, toàn thân lại thập thò màu tiết hồng, hệt như đã nhuộm rất nhiều máu tươi.

Thanh tìm này trái thật đang giết rất nhiều người, thân kiếm tuy rất khó đọng tiết lại, nhưng đông đảo nét đụng trổ trên bé đại bởi bằng bạc đãi lại dễ giữ giàng vết máu.

Thanh tìm vừa tuốt thoát khỏi vỏ, trong làn khói mù bao gồm thêm mùi ngày tiết tanh, sương mù lãng đãng đàng hoàng tan ra, tưởng tượng như quần quỷ cõi Âm ty cũng hoảng sợ dưới thanh kiếm.

Ngân bằng một kiếm nhằm giữa ngực, ánh nhìn rơi xuống sống kiếm, bạn và tìm trong chớp đôi mắt ấy mường tượng đã trở thành một chỉnh thể ko thể tách rời.

Phương Huyền chú ý thấy, đôi mắt xanh rờn rợn như ánh lửa đột nhiên ngưng kết, buột miệng nói “Hay!”.

Ngân bởi cười nhạt nói “Ngươi tới tuyệt ta tới?”.

Phương Huyền ngọn quỷ tiêu rũ xuống, nói “Ngươi thì bao gồm hề gì, ta thì bao gồm hề gì?”.

Ngân Bằng trả lời bằng hành động, nghiêng bạn một cái, cả người lẫn kiếm cùng rung lên sấn vào soạt soạt soạt tiếp tục đánh ra ba kiếm.

Chỉ nghe bố tiếng soạt soạt soạt rít gió vang lên, cũng không khó tưởng tượng ba nhát kiếm ấy mau lẹ tàn độc thay nào.

Cũng đúng vào khi ấy, một tràng tiếng tiêu xé ko khí bỗng nhiên vang lên.

Ngọn quỷ tiêu của Phương Huyền đón gió vung mau, không khí lọt vào ống tiêu, phạt ra một tràng giờ tiêu gớm rợn.

Bảy nốt rất nhiều vang lên, nhiếp hồn chiếm phách, giờ đồng hồ tiêu không dứt, ống tiêu đã liên tục rung lên ba lần, hất tung tía kiếm phóng tới, lại rung lên một cái, vút một tiếng điểm thẳng vào yết hầu Ngân Bằng.

Ngọn tiêu vén được nửa đường, keng một tiếng cồn lạ, đầu ống tiêu đùng một cái bật ra một lưỡi đao sắc đẹp dài khoảng tầm nửa thước, rộng bởi ngón tay.

Tiêu không tới, mũi đao đang tới trước!

Nếu thanh kiếm của Ngân bằng chỉ đón đỡ ngọn tiêu, thì không cực nhọc gì sẽ bị thương bên dưới lưỡi đao sắc đùng một phát xuất hiện.

Thanh tìm của Ngân bởi quả nhiên chỉ đón đỡ ngọn tiêu, thanh tìm của y tốt nhiên không chậm trễ hơn ngọn tiêu của Phương Huyền, chỉ hất lên một chiếc đã điểm vào ngọn tiêu, nhưng không đỡ được thanh đao sắc đột nhiên vọt ra.

Xoẹt một tiếng, lưỡi đao sắc trong chớp đôi mắt ấy đã rạch ra một vệt thương tóe máu.

Vết thương bên trên cạnh cổ Ngân Bằng, rốt lại y thân trải trăm trận, bội phản ứng mau lẹ, đồng thời với lúc nhìn thấy lưỡi đao, thân chớp đôi mắt trong khe gai tóc ấy sẽ tránh được không trở nên đâm vào nơi yếu hại trên yết hầu.

Phương Huyền một đòn đắc thủ, cổ tay phải tạo lập tức co lại, ngọn tiêu lật lại trong tay, lưỡi đao cũng lật theo ống tiêu.

Chỗ lưỡi sắc bám máu hướng về yết hầu Ngân Bằng.

Đó là chuyện xẩy ra như tia lửa nhoáng lên, cơ mà Ngân bởi tựa hồ đã biết trước, vừa tránh ngoài một đòn trí mạng vào yết hầu, body cũng mau lẹ lùi lại, lúc ngọn đao bên trên lưỡi tiêu luân phiên lại, toàn thân y ít nhất cũng đã từ thời điểm cách đó một trượng.

Tay toái y bất giác vuốt lên cổ một cái, vuốt ra đầy huyết tươi, nhận thấy bàn tay đầy máu, y lại buông tiếng cười cợt “Hay mang lại Quỷ tiêu hành hiệp trượng nghĩa, đè khỏe mạnh hiếp yếu, trong ngọn tiêu che lưỡi đao, đả thương fan ta thời điểm bất ngờ, lẽ nào đó là hành động của bậc chính nhân quân tử à?”.

“Chẳng nên ta sẽ nói tốt nhất sinh chỉ hành sự theo sự yêu mến ghét sao?”.

“Lần này thì ta lưu giữ rồi”, Ngân bởi cười hung ác nhảy xổ vào, khắp cơ thể lẫn tìm lăng không tấn công tới Phương Huyền.

Tiếng xé gió vang lên, vào gió tà áo phần phật bay tung, một đòn lăng không tấn công tới này ác loạn không gì sánh bằng, Ngân bằng quả thật giống hệt như đã trở thành một bé đại bằng.

Phương Huyền nhận thấy rất rõ, nghiến răng một cái, cả người lẫn tiêu cũng lăng không vọt lên, phun vào Ngân Bằng.

Ngọn đao trong ống tiêu với thanh kiếm trong chớp đôi mắt ấy chạm nhau trên không, choang một tiếng phun ra một chùm tia lửa, hai mẫu bóng bạn vừa hợp vẫn phân, Ngân bởi bay tung lên không, Phương Huyền thì rơi mau xuống đất.

Vừa đụng đất, Phương Huyền lại loạng giạng lùi lại hai bước, vào hai cách ấy, Ngân bởi lại lăng không đánh xuống.

Phương Huyền sẽ lùi lại lùi.

Ngân bởi thì ngửa cổ cười cợt rộ không ngớt, thân hình vừa rơi xuống lại tung lên, tiếp tục đánh xuống cha lần.

Người này không chỉ là tiếng cười cuồng loạn mà cầm cố kiếm cũng điên cuồng, một kiếm đánh ra thành ngàn sản phẩm thanh, lại hệt như cánh, mỏ, móng của chim đại bằng cùng lúc tiến công xuống, cho dù đón đỡ tuyệt né tránh, cũng tuyệt vời không cho người ta hoàn toàn có thể đứng nguyên tại chỗ.

Phương Huyền rõ ràng đã chú ý thấy buộc phải vừa rồi mới thẳng thắn đón chào một đòn lăng không tiến công xuống ấy của Ngân Bằng.

Một đòn tiến công đỡ ấy vừa xong, vẫn phân cao thấp, Phương Huyền công lực rõ ràng không bởi Ngân Bằng, lại trực tiếp thắn đón rước lần nữa thì không khó gì bị lực đạo bên trên thanh kiếm có tác dụng chấn động bị thương, Phương Huyền ví dụ cũng phân biệt điểm ấy, buộc phải vừa lùi lại lùi.

Thân hình y tính ra cũng còn mau lẹ, tía lần Ngân bởi lăng không đánh xuống tuy lần sau mau hơn lần trước, mà lại vẫn đuổi theo ko kịp.

Chỉ tiếc nuối sau lưng y là vực núi, y vẫn lui lại bố lần, các lắm cũng chỉ lùi nhận thêm lần nữa.

Ngân bằng nhìn thấy hết sức rõ, lại ra đòn lần sản phẩm tư.

Lần này hoàn toàn có thể Phương Huyền ko đón đỡ, tuy thế đòn sau nếu như Phương Huyền vẫn ko đón đỡ, thì sẽ rơi xuống vực sâu.

Còn có thể lùi lại lần nữa, Phương Huyền lại lùi lần nữa, sẽ lùi đùng một cái vọt lên không.

Vọt một chiếc lên một trượng tám, Phương Huyền lại trở thành bên trên đầu Ngân Bằng, Ngân bởi còn dưới đất, thu nắm kiếm lại, đã định lăng không đánh đòn máy năm, Phương Huyền đã lăng không lật fan một cái, đầu dưới chân trên, từ bên trên phóng xuống, lưỡi đao sắc đẹp bén vào ngọn tiêu thuận cầm phóng xuống đầu Ngân Bằng.

Ngân bằng vẫn như không biết, đến lúc lưỡi đao vừa tới, thanh kiếm của y cũng đúng lúc đón đỡ.

Soảng một tiếng, đao tìm vừa hợp vẫn phân, người cũng vừa hợp đã phân, Phương Huyền lăng ko lật người một cái, Ngân bằng cũng mượn lực sử dụng lực, cơ mà thân hình cất cánh chênh chếch dìu dịu như một nhỏ chim, tiếng áo phất xé không gian vang lên rồi yên ổn bặt, nhì người gần như đồng thời thu cố gắng lại.

Phương Huyền sắc mặt lập tức cố đổi.

Cái lật tín đồ ấy của y vốn đề xuất rơi xuống sau lưng Ngân Bằng, nhưng khi ấy chỉ nhìn thấy khói mù dưới vực mông lung, chứ hoàn toàn không thấy láng Ngân Bằng.

Lúc nghiêng tín đồ lướt đi một vòng, Ngân bởi đã vòng ra sau lưng Phương Huyền.

Hai người thân hình đã chuyển đổi lại ráng đổi, hiệu quả vẫn không thay đổi, Ngân bằng mà ra đòn lần nữa, ví như Phương Huyền ko đón đỡ, thì một mực không rơi xuống vực ko xong.

Xem thêm: Cách bỏ dấu gạch đỏ trong word 2016, cách bỏ gạch đỏ trong word 2010 2013 2016

Ngân bởi thu ráng lại, thanh kiếm giơ cao, dáng vóc như đang chuẩn bị lăng ko ra đòn.

^^! nếu như khách hàng không giữ hộ link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng liên kết trong size này để phân tách sẻ nội dung bài viết :
*
Tác giả: Sương Hoa
Thể loại: trọng sinh, cổ đại, huyền huyễn
Độ dài: 104 chương
Edit: tè an nhi, Diệp Thanh Trúc, Thủy Bách Nhật, Pé_nấm_xì_tai
Convert: Thú đầu đàn bang thay thú
Bìa: _Nam
Y_Nguồn edit: Sưu Tầm
Nguồn e
Book: cdvhnghean.edu.vn
Giới thiệu:Vì nhằm phu quân đã đạt được lý tưởng, nàng chi ra tất cả.Quay đầu lại, ly rượu độc, chiếc gọi là tình của làm thiếu nữ phải rơi tự lầu cao xuống chút cố chấp, khiến cho linh hồn tan, con gái trọng sinh, lại biến hóa muội muội của kẻ thù?
Còn có. . . Chủ nhân của thân thể này cũng chính vì đắc tội nữ ta nhưng chết?
Nữ nhi của Diệp gia, fan phong hoa hay đại, là mĩ nhân xinh đẹp; còn điên điên khùng khùng, một ngày dài ngây ngốc, luôn bị khi dễ
Thiên hạ túng thiếu truyền, đề nghị là thiếu nữ nhi của Diệp gia mới có được
Lại biết, cũng phải. . . Mà lại là. . . Buổi sáng, bạn nữ nhân điên khùng mở to đôi mắt sáng ngời, điệu múa khuynh thành cả vạn dặm giang sơn.Đoạn ngắn 1:Nghe , Vãng sinh Thành chủ uống máu ăn uống thịt người, khía cạnh xanh nanh vàng!Nghe , Vãng sinh Thành chủ hy vọng tới gớm Thành chọn vị phu nhân!Nghe , gả cho Vãng sinh Thành chủ đồng nghĩa với việc đào bới tìm kiếm đến cái chết!Nghe , hoàng thượng gả Diệp nhị tè thư cho Vãng sinh Thành chủ!Mọi bạn than thở, tệ, tệ, fan ra người, quỷ ra quỷ, là xuất xắc phối!Trong Bách Thảo Viên cỏ ngớ ngẩn mọc thành bụi, Diệp nhị tiểu thư nghĩ suy nghĩ lại. . . . . .Vãng sinh Thành, là nơi tụ tập của rất nhiều con quỷ bị tiêu diệt oan sao. . . . . . Cũng là phù hợp hợp!Đoạn ngắn 2:Tại thời khắc nàng chuẩn bị thành thân, lang quân kiếp trước của thiếu phụ lại buồn bã khẩn cầu ——"Trẫm để thanh nữ làm hoàng hậu, phụ nữ ở lại giành được ?""Hoàng thượng, xin từ bỏ trọng! Thần con gái hứa hẹn hôn cùng với Vãng sinh Thành chủ, . . . . . . Là bạn chết rồi!""Trẫm biết nàng oán thù hận trẫm hứa hẹn gả nữ giới cho ác ma khát huyết . . . . . .""Thần người vợ là tín đồ chết. . . . . .""Trẫm nàng. . . . . .""Hoàng thượng lẽ nào nguyện ý cưới người chết làm cho hoàng hậu?""Nếu vậy, vị trí thiết yếu thê của hoàng thượng, Tề vương phi Tạ Hoằng Thanh là tương thích nhất. . . . . ."Nàng chòng ghẹo nhả nhếch đuôi lông mày, ưa chuộng thấy được sắc mặt trở phải vặn vẹo nặng nề coi.Đoạn ngắn 3:Nàng nhìn vị hôn phu của bản thân : "Bởi vì ta yêu mến ngươi...ngươi cũng mê thích ta, mang đến nên, cưới ta ngươi rất có lợi, ngươi ý muốn trong nhà bao gồm bao nhiêu người đẹp ta cũng tị tỵ, ví như như ngươi cần, ta còn tồn tại thể. . . . . . ưm ưm. . . . . ."Đây là xẩy ra chuyện gì, lời còn chưa dứt, miệng thanh nữ bị chặn lại. . . . . .Nam tử áo đen lẫm liệt khắp cơ thể toát ra khí lạnh: "Ta ghen tỵ!" vày nàng, gạt bỏ quang vinh tôn quý, rơi xuống hồng trần, chỉ do thủ hộ bạn nữ trong Luân Hồi đời đời kiếp kiếp kiếp kiếp. Bởi vì nàng, chi ra món tiền vĩ đại kiến chế tác thông linh trường thọ Điện, chỉ vì ước ao trả lại nữ tôn quý Vô tuy vậy (?) vì chưng nàng, nghịch thiên cải mệnh, chỉ do chống chịu nổi thấy nàng dễ chịu ở khu vực hồng trần. Vấn đề đời khó khăn lường, chuyện xưa nhắc lại rằng: nhỏ quỷ sau cuối cũng đạt được đời, kiếp, gồm tình đẹp, chứng tỏ được tình chỉ chẳng tách biệt tuổi tác, giới tính, chủng tộc hơn nữa chẳng tách biệt sống bị tiêu diệt a!Link Online​