Em trai tôi nói bằng giọng nghiêm túc: 'Sau này chị có tác dụng đám cưới, em đang chuốc say không còn họ hàng bên trai, rồi lại dắt chị về nhà'.


- Hồi nhỏ bé có ông thầy bói bảo tôi "ngũ hành khuyết mộc", gắng là mẹ bắt tôi nhận cái cây trước đơn vị làm phụ vương nuôi. Sáng sủa nào tới trường tôi cũng cúi đầu bảo loại cây: "Thưa tía con đi học".

Bạn đang xem: Câu chuyện về tình cảm gia đình có thật

- Lúc bé xíu bảo bố thèm ăn uống hạt bí, hồi ấy không tồn tại hạt bí tách sẵn như bây giờ, bố sợ tôi cắn hạt bị mắc răng đề nghị đã bóc sẵn cả bịch đến tôi. Mấy ngày hôm trước được các bạn trai tách bóc cho một chén lựu, tôi chụp ảnh khoe trên Facebook. Cha nhìn thấy liền bình luận: "Hạt túng thiếu dễ bóc tách hay lựu dễ dàng bóc?". Bà mẹ tôi mỉm cười bảo: "Bố mi là thế, không một ai thương mày thì ông ấy buồn, có người thương mi hộ ông ấy thì ông ấy lại không vui".

- học tập xa nhà, Tết mang lại chẳng may có tác dụng mất chứng tỏ thư không tải được vé, tôi thút thít gọi mang đến bố. Bố bảo chớ lo, để cha nghĩ cách. Sáng sau bố điện thoại tư vấn điện, bảo sẽ đỗ xe trước cổng trường. Tôi vội vàng chạy ra, chỉ thấy mắt cha hằn vệt đỏ, tôi ngắc ngứ hỏi: "Bố tài xế suốt đêm bao gồm mệt không?". Ba bảo: "Không sao, tía còn trẻ".

- tất cả lần em gái bị một thằng thuộc lớp bắt nạt, tôi xông vào tiến công nó, hiệu quả bị đấm chảy máu mũi. Cho dù đau tuy thế tôi vẫn thấy hả hê lắm. Buổi tối trước lúc đi ngủ, tôi gắng ý hỏi: "Nếu được chọn, em thích bao gồm anh trai giỏi chị gái hơn?". Em tôi đáp: "Anh trai". Tôi ko vui hỏi tiếp: "Vì sao?". Nó quay lưng vào góc tường, rồi nói: "Nếu em bị tóm gọn nạt, anh trai bị người ta đánh, em sẽ không hẳn buồn".

- Thời tới trường lần nào về đơn vị bà nội cũng lén nhét chi phí vào túi áo, quay trở về trường rồi tôi new phát hiện nay ra. Bây chừ tốt nghiệp đi làm rồi, bà vẫn không vứt thói quen ấy, bảo tôi đi làm mệt mỏi, phải nhà hàng ăn uống đủ chất, không được bạc bẽo đãi phiên bản thân. Đối với bà, tôi lúc nào thì cũng chỉ là một trong đứa bé.

- Tôi bị phát hiện viêm gan B, đang không thể khám chữa được. Nguyên do là lúc nhỏ tuổi không tiêm phòng. Hôm có hiệu quả xét nghiệm, người mẹ tôi lén đậy đi. Về tối ấy, nghe tiếng mẹ mở cửa, tôi vờ vịt ngủ. Bà bầu ngồi kề bên giường hồi lâu, rồi bắt đầu khóc, nói: "Xin lỗi con, gần như tại mẹ". Mẹ thương yêu của con, sao con rất có thể trách bà mẹ được, bé yêu bà mẹ mãi mãi.


*

- cha tôi bao gồm đôi tai không trả hảo, phải, ông ko nghe thấy gì. Từ bé tôi hay bị trêu ghẹo, tuy thế tôi không bao giờ trách móc bố. Mỗi lần về thăm nhà, bước đến sau lưng bố, kế tiếp nhìn khuôn mặt sáng bừng vui thú vui của bố, vừa niềm hạnh phúc lại vừa đau lòng.

- cấp hai, ba tôi đề nghị phẫu thuật, nợ nần tứ tung, nhà không tồn tại tiền. Đôi giày duy nhất của tớ bị hỏng, tôi không dám nói cùng với ai. Mỗi ngày giả cỗ xỏ chân vào giầy ra khỏi nhà, rồi đi chân đất mang đến trường. Sau cùng bị láng giềng phát hiện nói lại với cha mẹ. Một tuần lễ liền cha mẹ chỉ nạp năng lượng cháo trắng trộn mắm để tiết kiệm ngân sách và chi phí tiền mua giầy cho tôi. 13 năm sẽ trôi qua, các lần nhớ lại vẫn không thế được nước mắt.

- Cấp cha ở vào trường, có lần bảo ba tối máy sáu sẽ về, nhưng mà thứ bảy giáo viên bắt đến lớp bù buộc phải tôi báo lại ko về được nữa. Đầu dây vị trí kia bố im thin thít một dịp rồi hắng giọng bảo: "Mẹ nhớ nhỏ lắm, có tác dụng toàn món bé thích, hay để cha mẹ đem cho trường cho con?". Tích tắc nhìn bố mẹ tay xách lỉnh kỉnh đồ ăn đứng phía bên ngoài cổng trường, cả đời này tôi cũng ko quên.

- bật webcam rỉ tai với tía mẹ, đột nhiên nhớ ra phải xong xuôi nốt một bài bác luận, tôi cứ núm cúi đầu làm, ngẩng lên new phát hiện bố mẹ cứ quan sát tôi qua webcam mãi. Sau hơn một giờ đồng hồ, nước đôi mắt chực rơi, tôi phải lén tắt webcam đi.

- Cuối cung cấp ba, bài bác tập những vô kể. Tất cả hôm bị sốt mà lại tôi vẫn cày đầu làm cho đề Anh. Bố bước vào xé tung tờ đáp án, bảo: "Tắt đèn đi ngủ! gồm gì mai bố rỉ tai với cô giáo cho".

- Lần như thế nào từ ngôi trường về bên cũng thấy bố đang đun nấu cơm. Tôi trêu mẹ: "Sướng nhất bà mẹ rồi, rước được ông ông chồng đảm đang ráng này". Chị em lườm tôi bảo: "Sướng mẫu gì? dịp nào cô về ông ấy new chịu vào bếp. Ngày thường có chết đói cũng không buồn vực lên pha lấy bát mỳ".

- xuất sắc nghiệp xong xuôi tôi trụ lại thành phố, trừ những khoản ngân sách chi tiêu thì hàng tháng còn dư được một triệu. Tía bảo giữ hộ tiền cho nhất định ko chịu, suy nghĩ mình đi làm việc rồi là fan lớn rồi. Gồm lần chưng tôi đi công tác ghé thăm, mang đến tôi 15 triệu. Tôi đơ mình nhất định không nhận. Bác tôi mới bảo: "Của ba con đấy, ông ấy bi thảm lắm, bảo đàn bà không đề xuất tiền của ông ấy thì ông ấy còn đi làm làm gì nữa".

- Tôi bình thản kể với bà bầu đã chia tay fan yêu. Mấy hôm sau cha cứ hơi tí lại cho tôi tiền, bảo say mê gì thì mua, vào buổi tối cuối tuần đi chơi xa cũng thú vị... Tôi thấy kỳ lạ hỏi mẹ, mẹ cười bảo: "Bố bé sợ con thất tình chán đời đó".

- Mấy năm trước, bên chỉ có một điều hoà, gắn phòng tôi. Gồm hôm lạnh không chịu nổi, các bạn lại chui vào phòng tôi ngủ. Bà bầu và tôi nằm giường, tía và anh trai ở đất. Tiếng thì từng phòng một điều hoà, thỉnh thoảng tôi chỉ mong điều hoà phòng phụ huynh và anh trai đùng một cái hỏng bất thình lình, nhằm họ lại vào phòng tôi ngủ như xưa.

- Lúc nhỏ bé được bà chuyên bẵm, cuối tuần phụ huynh mới đón về. Có lần buổi chiều cha mẹ vừa đón về, về tối bà lại qua đón, bảo lưu giữ tôi quá. Hiện giờ nghĩ lại thiệt sự khôn cùng cảm động, nhà bà bí quyết nhà tôi vài ba km, bà đi bộ đến rồi lại cõng tôi về.


*

- Hồi nhỏ tuổi mỗi lần chị em bảo thích ăn đầu cá, tôi lại tủm tỉm cười: "Đầu cá có gì ngon mà bà mẹ lại thích nạp năng lượng nhỉ!". Vậy rồi bao gồm lần mẹ mang theo ăn cỗ cưới, cả bữa mẹ không hề chạm đũa vào miếng đầu cá, tôi mới phân biệt thì ra mẹ đang không nói thật.

- Em trai tôi từng nói: "Từ bây giờ em đang học uống rượu". Tôi cười cợt mắng: "Trẻ ranh học uống rượu làm cho gì?". Nó đáp bằng giọng nghiêm túc: "Sau này chị làm đám cưới, em đã chuốc say hết họ hàng công ty trai, rồi lại dắt chị về nhà".

- Lúc bé nhỏ có hôm bà bầu đi trực đêm, tôi ngủ với bố. Nửa đêm cha dậy đi vệ sinh, chẳng gọi lật chăn phong cách gì bịt kín cả tín đồ tôi. Lúc trở lại không bắt gặp tôi, cha hớt hải hotline ông dậy, nhì người đi kiếm tôi quanh xóm nhỏ ngõ lớn. Thời gian họ thất vọng trở về, phát hiện tôi vẫn đã nằm ngon giấc trong chăn.

- Anh trai rộng tôi nhì tuổi, lúc nhỏ bé hay ăn hiếp tôi. Tất cả lần đưa tôi đi chơi, chơi ngán tôi quăng quật về thân chừng. Anh ko thấy tôi đâu, bắt đầu hỏi một chưng đứng ngay gần đó, chưng này bảo anh là tôi bị yêu quái bắt đi rồi. Anh nghe nỗ lực khóc um lên, bác bỏ này dỗ thế nào cũng không nín, đành đề xuất cõng anh tôi về tận nhà.

- bao gồm lần ao ước cúp máy phải nói đại: "Máy bé hết chi phí rồi, thôi bà bầu nhé". Một thời điểm sau, người mẹ nhắn cho một dãy số, bảo: "Nạp vào đi con, ba vừa chạy đi cài đặt cho nhỏ đấy". Đột nhiên thấy mình thật tệ.

- cả nhà đang ăn cơm, TV chiếu phim cảm xúc Hàn Quốc. Tía tự dưng đưa kênh, tôi và người mẹ đồng thanh "A" một tiếng, tía giật mình đưa lại kênh cũ, than: "Gì cơ mà như đỉa đề nghị vôi thế!".

- Tôi không có thói quen thuộc kéo rèm trước khi ngủ, nhưng mà sáng làm sao dậy cũng thấy rèm cho kín mít. Cứ tưởng bản thân bị mộng du, bèn kể với mẹ. Chị em mới bảo, vì tía sợ ánh sớm mai làm tôi chói mắt, sáng nào cũng dậy sớm kéo rèm đến tôi.

- phụ huynh đi làm cho công nhân sinh hoạt xa, hè mới được chạm chán bố mẹ. Bao gồm lần tía dắt tôi vào KFC cài đặt hai cái đùi gà mang lại tôi, rồi ngồi lướt web chờ tôi. Tôi ăn kết thúc một chiếc bèn nói: "Con no vượt rồi, không nạp năng lượng cố được nữa". Bố ăn hộ tôi mẫu còn lại. Thực chất tôi biết bố chỉ rất có thể mua được hai mẫu đùi con gà thôi.

- Đi tàu hoả về nạp năng lượng tết, khoảng 3h new đến nơi, tôi bảo chị em cứ để cửa, tôi từ bỏ về. Tuy nhiên bước thoát khỏi ga, thấy phụ huynh đã đứng chờ sẵn, hỏi ra new biết họ đã đi đến từ 12h rồi.

- sau thời điểm ông nội mất, mẹ tôi kiếm tìm thấy trong chống tủ ông một tập phong bao lì xì, phía bên trong đều có tiền. Đó là chi phí lì xì trong năm tới ông dành riêng cho tôi.

- Em trai kém tôi 8 tuổi, tôi cực kỳ thích trêu nó. Một đợt tôi bảo thèm ăn kem quá, nó bèn dốc ngược cặp sách, tìm kiếm được 2 nghìn, rồi nói giọng tự hào bảo tôi: "Cho chị đấy, mau đi download kem".

- Năm ấy bố tôi bị tai nạn giao thông, phải cấp cứu những giờ đồng hồ. Thời gian tôi hớt hải chạy đến căn bệnh viện, được cô y tá kể lại, trước khi tiêm thuốc mê, bởi chút tỉnh táo apple cuối cùng, bố tôi đang nói với chưng sĩ: "Xin hãy cứu vãn tôi, đề nghị cứu tôi, phụ nữ tôi đang chờ, tôi bắt buộc chết".

- Trung thu các năm về trước, tôi học cấp hai, không có bánh trung thu nhằm ăn. Tôi khóc nói với ông. Cụ là ông tôi, vì đắn đo đi xe cộ đạp, đang chạy cỗ cả chục cây số đem bánh đến mang đến tôi. Thật ân hận hận khi đó đang không ăn hết bánh ông cho, hiện thời chẳng còn ai bằng lòng đi dạo đoạn con đường xa như vậy vì tôi nữa. Thực sự rất nhớ ông, muốn ông sống trên cao, luôn an toàn khoẻ mạnh.

Đi hết nửa đoạn đường đời, trải qua bao niềm vui, nỗi buồn, nhiều người dân mới dìm ra, gia đình là số một.
Dân Việt bên trên
*

Đôi khi, cứ mải miết chạy theo cuộc sống thường ngày xô bồ, lan tràn mà không ít người quên mất mình còn có một gia đình để tảo về. Có người khi nhìn lại, phụ vương mẹ, người thân trong gia đình vẫn làm việc đó hóng đợi, dang rộng lớn vòng tay đón chào. Nhưng cũng có thể có người, mang lại lúc ra khỏi guồng con quay cuộc sống, ngoái đầu nhìn về thì vẫn muộn vì hai chữ gia đình không còn trọn vẹn, kẻ ở, tín đồ đi.

Gia đình là hàng đầu (Ảnh minh họa)

Bởi vậy mà lại khi nghĩ về đa số kỷ niệm lưu niệm cùng gia đình, mỗi người lại có một cảm xúc riêng. Tín đồ thì thấy vui vẻ, ấm áp, mãn nguyện, kẻ lại thấy cay đắng và nuối tiếc vì những điều chưa kịp làm hoặc còn chưa kịp nhận ra.

1. Tôi đi mang chồng, dịp sinh con bà mẹ xuống ngủ cùng cả tháng trời. Cứ buổi tối muộn mẹ xuống, thức cả đêm à ơi, ru cháu, sáng hôm sau rét căm căm, 5 rưỡi mẹ đã dậy giặt tã rồi bắt đầu về. Rau củ sạch, làm thịt sạch, bà bầu mang xuống đến con, quần áo mẹ mua, chăn ga mẹ giặt. Ông bà ngoại quý cháu lắm nhưng luôn luôn miệng nói: “Ở nhà, dịp nào ông bà nội cho lên bắt đầu được lên”. Cha mẹ đối xử với mặt nhà ck tôi hết sức tử tế và nhường nhin chỉ do mong phụ nữ có được cuộc sống đời thường yên ổn.

2. Được nghỉ học, ra vườn cửa hái coffe phụ mẹ, rủi ro ngã từ trên cây xuống. Mẹ chạy lại xem cây cà phê rồi bảo: “Mày có tác dụng gãy cành lớn thế”, vào khi đàn bà mẹ đang bò lồm ngồm dưới nơi bắt đầu cây…

Có những người dân đến lúc rước chồng, sinh con mới hiểu được tấm lòng cha mẹ (ảnh minh họa)

3. Ngày trước đi học ở Thủ đô, đón em trai xuống nghịch vì ước ao cho nó biết thành phố. Biết nhãi con thích con kê chiên, mang theo ăn KFC cơ mà trong túi chỉ có 50.000 đồng. Không đủ tiền mua một cái đùi gà đành download thịt vụn cừu với một cốc nước ngọt. Vừa thấy tủi, vừa thấy yêu quý thằng em lại thấy bản thân bất tài.

4. Hồi nhỏ, bố đi làm xa, bà mẹ ngày nào thì cũng đi chợ từ sáng sủa sớm. Sáng nào thì cũng phải tự bản thân thức dậy đến đúng giờ, dẫn em đi giữ hộ rồi mới đi học. Trưa về không tồn tại cơm canh ngóng sẵn như các bạn bè, phải tự bản thân nhóm phòng bếp nấu cơm, hái rau củ ngót ở xung quanh vườn nấu canh rồi hóng 12h trưa kê đẻ trứng mới tất cả trứng rán. Một quả trứng mà không dám ăn hết vị còn bắt buộc phần cho mẹ đi chợ về gồm cơm ăn luôn. đã và đang gần 15 năm trôi qua, bây chừ nghĩ lại thấy nó giống như một “kỳ tích”. Không ngờ phiên bản thân lại hoàn toàn có thể mạnh mẽ thừa qua những năm tháng nghèo khó như vậy.

5. Hồi nhỏ, tôi siêu thích vẽ. Tôi vẽ ko được đẹp mắt lắm nên những khi đem tranh khoe với đa số người toàn bị chê. Hồi ông nội còn sống, ông thường kệ xác mọi người chê, vẫn rước tranh vẽ bé chim, ngôi nhà, đồng ruộng… của tôi đi khoe với mọi người và luôn miệng khen: “Cháu tôi vẽ đẹp lắm”. Sau đó, ông mang tranh tôi vẽ dán lên tường với ghi cái chữ nghỉ ngơi dưới: “Cháu Linh tặng kèm ông nội”!

Ông nội luôn yêu quý những tranh ảnh tôi vẽ, mặc kệ ai ai cũng chê nó xấu (ảnh minh họa)

6. Tắm rửa xong, lười rước đồ, kêu tía ra sân lấy quần giúp. Bố nói với mẹ: “Tui biết loại nào là quần của nó, tui bị tiêu diệt liền”. Lát sau, cha cầm vô cho dòng quần của mẹ.

7. Ngày học đại học, tỏ tình với nhỏ dại bạn bị trường đoản cú chối, buồn bực đến nấc cắm nguồn vào phim với game, quăng quật cả học. Rồi một thời gian sau, thấy bao gồm lỗi với gia đình, quyết tâm điện thoại tư vấn về cho chị em lúc nửa tối chỉ nhằm nghe giọng bà mẹ và khóc. Sáng sủa hôm sau, mẹ xuống Hà Nội, đem theo chỉ vàng cùng bảo: “Cầm lấy mà đeo, mẹ tiết kiệm mãi đó”. Bản thân đứng chôn chân, vừa thương bà mẹ vừa thấy hổ ngươi về bạn dạng thân.

8. Hồi kia còn bé dại lắm, bà bầu biết tôi thích ăn bánh tráng trộn, cài về một suất hai người mẹ con thuộc ăn. Vài bữa sau bà bầu nhập viện nhưng tía nhất quyết giấu quán triệt tôi biết tình hình của mẹ. Tôi hỏi thì ba rọi nói “Mẹ không sao”, vì vậy bữa làm sao tôi cũng hoan lạc đi học. Rồi ngày đó, xe bệnh viện về cho tới nhà, tín đồ nằm trên xe là mẹ. Tim tôi như hoàn thành đập, chỉ biết khóc… mẹ không hề nữa… bà mẹ ơi, khoảng thời gian rất ngắn này, nhỏ nhớ bà bầu lắm!

Bát bánh tráng trộn là món quà sau cuối của chị em (ảnh minh họa)

9. Ngoại bảo, lúc nào ngoại khỏe, được chưng sĩ đến về nhà, Mi mua gỏi cuốn, củ mì mang lại ngoại rồi đi nạp năng lượng kem với nước ngoài nữa nha. Nước ngoài còn bảo với dì, ngay gần sinh nhật mày rồi, ngóng ngoại lãnh tiền dưỡng lão rồi ngoại mang đến Mi có tác dụng sinh nhật. Thời gian Mi bệnh, ngoại đi bộ mua thuốc về cho Mi. Cơ hội đó, ngoại 85 tuổi.

Xem thêm: Trọn Bộ Những Câu An Ủi Hay Nhất, Những Câu Nói An Ủi Động Viên Hay Nhất

10. Vài ba năm trước, công ty chẳng hơi giả. Đi học tập xa nhà, cứ tương đối lạnh tí là tía gọi điện hỏi đủ chăn chưa, cài áo giá không cha cho tiền. Giờ mùa đông vẫn lạnh lẽo mà bố chẳng còn. Hồi đó, đến lớp ham vui chẳng mấy khi trở về nhà. Tất cả lần giận hờn còn chặn cả số bố, ba gọi số không giống cũng ko nghe. Phụ nữ hư vậy mà cha vẫn thương.