Đến ngày tết, các bông tuyết biếng nhác trên bầu trời rốt cuộc cũng theo lần lượt rơi xuống. đánh Lê thầm nghĩ chắc chắn chúng cũng như mình, chính vì cái ôm của khung trời quá ấm áp, hệt như cái ôm của Ninh Hàn, đề nghị mới không muốn rơi xuống đất, là cái gì ý nhỉ, à như thể với hạ phàm vậy.

Bạn đang xem: "bảy năm vẫn ngoảnh về phương bắc" tập cuối

Ừm ......có điều thánh sư trên trời khẳng định cũng không đẹp bởi ông công ty Ninh, vẫn là hạ phàm new tốt, không phải có câu nguyện có tác dụng uyên ương không làm cho tiên kia sao.

Tô Lê quỳ bên trên ghế, nửa fan trên nằm trườn trước cửa sổ, hé mồm hà một hơi trên mặt cửa thủy tinh trong lạnh lẽo, sau đó cậu con trai vươn ngón tay vẽ vời trên bề mặt tấm kính mờ ảo. Một mặt vẽ một bên đem để ý đến kì quái uốn khúc vòng quanh cất cánh lượn cho tận chỗ nào đó, đợi cho đến lúc chúng kịp chuyển rời tới không trung xa cách thì bức ảnh của cậu chung cuộc cũng vẽ xong. Một cái hình ông nhà Ninh phiên bản Q ra đời, khoác trên người âu phục kinh kịch vừa nhỏ vừa xứng đáng yêu, còn tồn tại chút đẫy đà của trẻ em ngây thơ. Ông chủ Ninh trên cửa sổ đang khó tính giơ tay chỉ về phía đánh Lê, ở bên cạnh viết một mẫu chữ:

Mi còn không nhanh trườn vào trong chén ta đi chứ!

Tô Lê vừa quan sát vừa tự vui vẻ, nhưng lưu ý đến một hồi, bây giờ không thấy được bạn thực, nụ cười lập tức bị thu trở lại. Trung nhị quân phái vui vẻ rất là buồn tủi thở dài tía tiếng, kháng cằm chú ý về phía bức tranh trên cửa sổ thủy tinh, âm thầm nghĩ: Ông chủ Ninh bao gồm đang ghi nhớ mình không nhỉ?

Đang nghĩ ngợi, một chiếc đầu bỗng nhoi tới sát bên cậu,

"Ý? anh chúng ta anh đang làm những gì đó?"

"Con nít bé nôi đừng gồm hỏi lung tung."

Tô Lê liếc ngang cô em chúng ta sáu tuổi đơn vị mình một cái, 1 bàn tay hạ xuống xoa xoa bên trên đầu cô nhóc, một tay có tác dụng động tác vuốt đám râu không hề tồn tại,

"Nhóc còn nhỏ, chờ nhóc phệ rồi tự nhiên và thoải mái sẽ phát âm thôi."

"Hừ ---"

Cô em chúng ta khinh bỉ cậu một cái, bước đôi chân ngắn xoay fan chạy đi.

"Ai nha, anh ngươi vẫn không nói ngừng mà!"

Tô Lê tính xua theo cơ mà cô rỡ ràng chạy vượt nhanh, chớp mắt đang không biết chạy đi đâu rồi. Cậu chỉ đành từ chối thở nhiều năm nghĩ, lũ trẻ con thời nay sao không tồn tại chút tính kiên nhẫn nào không còn vậy.

Cảm thán một hồi, mẹ Tô đi tới gọi cậu tới khu nhà bếp giúp đỡ. Tô Lê ra đời tại một thành phố bé dại thuộc phía Nam, tập tục nạp năng lượng tết ở quê cậu rất khác với phương bắc là nạp năng lượng sủi cảo, nhưng là bao hồn đồn những loại. Từ nhỏ tuổi tới béo Tô Lê phần đa cực vui vẻ khi được trợ giúp làm việc, chỉ với kĩ thuật của cậu không thấp chút nào siêu, người bình thường không có cách như thế nào thấu hiểu. Nhằm đảm bảo an toàn mọi người không tồn tại ăn phải đồ vật không rõ gì, thường thường đánh Lê chính là kẻ rất cần được tuyệt giao với nhà bếp nhất. Năm nay do thiếu tín đồ nghiêm trọng vì vậy mẹ sơn chỉ có thể kêu đàn ông nhà bản thân xuống góp đỡ.

Tô Lê có cầu tất ứng, nao nức xoa xoa tay, thời khắc nhằm cậu biểu lộ thân thủ lại cho tới rồi.

Kì thực mà nói, tô Lê có thể lựa chọn tới phương bắc học đại học cũng một trong những phần vì ao ước được nhận thấy tuyết. Tuyết phương phái nam rơi vừa không dứt khoát lại vừa độ ẩm ướt, căn phiên bản là không có cách nào chất thành đống. Vì thế người một lòng hướng đến tuyết phương Bắc là cậu đây chỉ hoàn toàn có thể oanh liệt kéo theo vali tư trang thẳng tiến về phương bắc. Cũng có lẽ đó cũng là đưa ra quyết định lý trí tốt nhất trong cuộc sống của cậu, vì chưng vì, phương Bắc nơi ấy có giai nhân.

Lại mộng mị đi đâu rồi, đánh Lê phủ nhận đem không còn đám xem xét trong đầu vẩy đi, về quê có mấy ngày cơ mà tùy thời tùy lúc phần nhiều nhớ tới ông công ty Ninh, thanh huyết cũng sắp đến cạn luôn luôn rồi.

Trong lúc từ chối bỗng bao gồm một ngón tay bám đầy bột mì trực tiếp va đụng với loại đầu nhỏ dại của sơn Lê,

"Con lại đang nghĩ loạn xạ gì đấy? Tự chú ý đi, nhân bánh đông đảo rớt không còn rồi kìa!"

"Mẹ, bà bầu đánh dịu chút! Con đó là bị bà mẹ đánh tới ngây ngô thành chũm này đó!"

Tô Lê cuồng nộ phản kháng, ôm trán nhìn bà bầu mình.

Mẹ tô nhướn mày,

"Gì? nhỏ rốt cuộc cũng ưng thuận là mình lẩn thẩn ấy hả?"

"Còn không phải cũng là tương tự của bà bầu với phụ thân con ......"

"Đều nói với mi rồi, mi là do người qua đường tặng tới."

Mẹ tô một mặt nhanh hẹn có tác dụng việc, một bên đính chính lại.

"Lần trước bà mẹ nói con là do bên gửi phát cấp tốc gửi tới!"

Tô Lê cật sức phản bác, đó là có chút không xứng đáng tin cậy.

"Hả, Nhà chuyển phát cấp tốc nào?"

"Thuận Phong."

"Đúng nha, hotline xe Thuận Phong gửi phát tới."

Mẹ tô vỗ trán nhớ lại.

Ba Tô đúng vào khi đi qua nghe được, dừng lại nói:

"Yah! em đừng nổi loạn thêm nữa, nói ko chừng con trai mình là vẫn nhớ nữ giới nó đấy."

"Ba, sao tía biết?!"

Tô Lê đừng nhảy dậy.

"Ách......cái này......vốn thì ba mày cũng không biết......"

Ba sơn vò đầu cười cợt khan nói.

Hết dung dịch chữa, cặp vợ ông xã này thực hết thuốc chữa trị rồi mà! tô Lê thâm thúy cảm thấy bất lực, đều nói trồng dưa lên dưa, trồng đậu lên đậu, có tía mẹ ra sao liền có con cháu dạng đó, cho nên vì thế Tô Lê vẫn luôn cho rằng bản thân là 1 trong những đứa trẻ con được hình thành và bự lên trong môi trường bình thường, giả dụ cậu trưởng thành và cứng cáp một người giống hệt như Tạ Phi mới gồm thể chắc hẳn rằng là được nhặt từ bỏ thùng rác rến về.

Kì thực đơn vị họ Tô vẫn quen với việc thuận theo từ bỏ nhiên, vui tươi là chính, bắt đầu đầu cũng không có nghiêm trọng tới vậy. Chính là ba Tô bà mẹ Tô thời còn không kết hôn từng đi du ngoạn cùng nhau, đúng lúc chạm chán phải sự cầm nghiêm trọng, người cùng xe bị tiêu diệt rất nhiều, hai người coi như mạng khủng nhặt lại được một chiếc mạng.

Mạng này cũng coi như là lãi được, tính từ lúc đó tuyến đường nhân sinh của hai fan liền biến thành nên vui ra làm sao liền vui như vậy đó. Nhân sinh lâu năm đằng đẵng cũng không dễ dãi nha.

Còn chuyện con trai đang rỉ tai yêu đương thì cũng buộc phải hỏi một câu bắt đầu phải, ba Tô mẹ Tô cũng chưa phải kiểu tía mẹ làm việc không tin cậy gì đó. Tuy vậy Tô Lê lại không tồn tại ý định nói rõ, cũng chưa hẳn cậu không dám nói ra, chỉ là từ bây giờ có họ hàng ở đây, còn là dịp nghỉ lễ tết, tin tức nặng trĩu đô dạng hình này vẫn cần tìm cơ hội tốt mới hoàn toàn có thể thông báo với nhị ông bà. Bởi vì mục tiêu rất có thể ở sát bên ông nhà Ninh thọ dài, việc này không cho phép được có tác dụng hỏng. Vả lại lúc này câu mới năm nhất đại học, thực chất mà nói thì cũng ko gấp.

Ba Tô chị em Tô cũng ko gấp, hỏi vài câu liền không hỏi thêm nữa.

Sau khi anh chị em ăn chấm dứt bữa cơm tối náo nhiệt, sơn Lê ngẫm trước nghĩ về sau, vẫn chính là lấy dũng mãnh tìm ba chị em mình nói chuyện. Cũng không phải cậu muốn thẳng thắn gì đó, chỉ là ý muốn xin phép trở về thành phố B một chuyến, về ở ở bên cạnh ông công ty Ninh. Sơn Lê vẫn luôn chăm chú đến mấy ngày nay tuy vậy ông công ty Ninh không có nói gì, mà lại hôm đó sau khoản thời gian tiễn cậu lên xe, sắc đẹp mặt anh lại lạnh lẽo xuống không khác gì tảng băng. đông đảo ngày tháng sơn Lê ở sát bên Ninh Hàn chưa từng thấy qua bất kể người nhà nào của anh ấy ấy, ngay toàn bộ cơ thể thân cũng trước đó chưa từng thấy qua, chỉ tất cả một người là chú Bách miễn cưỡng tính như nửa trưởng bối đi.

Vậy đa số lúc tết nhất như thế này, ông chủ Ninh nhất mực lại một mình cô độc trải qua.

Cố Tiêu cùng La Khanh cũng không có khả năng một ngày dài ở sát bên anh ấy, chú Bách cũng từng nói, hôm trước anh đi quốc tế là vày xử lý chuyện liên quan đến ba anh ấy. đánh Lê không nắm rõ chuyện ở trong phòng họ Ninh, vày vì hình như tất cả mọi bạn đều nỗ lực giấu bí mật như bưng, nhất là trước khía cạnh Ninh Hàn, trong cả chú Bách cũng rất ít khi đề cập tới.

Nhưng đánh Lê nghĩ, bất kỳ đã từng vạc sinh sự việc gì, ở đầu cuối ông nhà Ninh chỉ với lại một mình, khẳng định, xác định sẽ cực kỳ đau lòng, rất nặng nề chịu.

Tô Lê ko hiểu cảm xúc đó, chính vì cậu chưa từng phải trải qua vụ việc tương tự. Tuy nhiên khoảng thời hạn ông công ty Ninh không ở bên fan cậu cũng khá đau lòng, tuy nhiên ngẫm lại thì hai nhiều loại tình cảm đó lại không tương đương nhau, cho nên vì thế mức độ khổ sở cũng hoàn toàn không kiểu như nhau.

Bởi vậy Tết trong năm này Tô Lê mong muốn trở lại sát bên anh, lúc này chắc chắn là không kịp, vậy thì tương lai đi.

Mà đồng thời đó, tại 1 góc tường làm sao đó trong phòng họ Tô, một dòng xe thương vụ màu đen yên tĩnh tạm dừng tại khu vực u buổi tối gần nhà, vết bánh xe pháo còn hết sức mới, chắc rằng cũng vừa giới hạn đó chưa lâu. Một người nam nhân cao lớn mặc tây trang màu black từ bên trên ghế lái cách xuống, sau đó nhanh lẹ mở ô rồi mới vươn tay xuất hiện sau của xe.

Tiếp đó, một bạn mặc áo len rộng cách xuống xe, trên cổ áo là một vòng lông mượt mại, nhìn qua cũng thực ấm áp, nhưng lại hơi thở từ trên bạn người này tản phạt ra lại lạnh buốt như ngày đông khắc nghiệt. Vừa ngấc đầu, nhìn bộ dáng nọ, chính là Ninh Hàn.

Tuyết rơi khá nhỏ, vừa rơi cho tới vòm ô tức khắc tan biến, A Nhàn vậy ô gửi ý kiến:

"Thiếu gia, bên ngoài trời lạnh, thiếu gia ngài đứng xung quanh thời tiết như thế này dễ dẫn đến cảm lạnh, tốt là chấm dứt khoát rước Tô thiếu thốn gia mang lại luôn đi."

Thân thể Ninh Hàn không giỏi là vị ngày trước chém giết tranh giành dẫn cho lưu lại bệnh cũ, cũng chưa phải chuyện gì lớn, chỉ là các khớp xương dễ bị đau nhức, hầu hết là khớp đùi cùng rất cổ tay. Trước đó Ninh Hàn thường mang trong mình một thân thương tích, những lần như vậy chũm Tiêu và La Khanh nghỉ ngơi trường nhìn thấy bàn và ghế trống không của anh trong tâm liền rất khó chịu. Do đó sau này, một tên không có lý tưởng gì như ráng Tiêu lại quyết tâm thi vào trường y, thời thiếu niên cân nhắc đều rất đối kháng thuần, cho rằng như vậy hoàn toàn có thể làm Ninh Hàn không cần thiết phải chịu đau buồn thêm nữa. Nhưng căn bệnh cũ cạnh tranh chữa tận gốc, chỉ hầu hết căn bệnh trong tim Ninh Hàn hiện nay cũng đã không tồn tại thuốc nào có thể chữa nổi.

May mắn về sau đào ra được linh dược hình tín đồ Tô Lê.

Ninh Hàn rung lắc lắc đầu, khuôn khía cạnh vẫn hờ hững như cũ dẫu vậy trong lòng hiểu rõ A thủng thẳng cũng vày lo mang lại mình nên nói:

"Đã là qua năm mới, thì để cậu ấy cùng bạn nhà vui vẻ cùng nhau đi, đó cũng không tính là chuyện gì. Tôi kêu em ấy ra ngoài gặp mặt một lúc là được rồi."

A Nhàn là do chú Bách nhấn nuôi từ bỏ cô nhi viện, đầu óc không thật thông minh nhưng thực bụng đối giỏi với Ninh Hàn cùng chú Bách, một chút tạp niệm cũng ko có, vì vậy Ninh Hàn vẫn luôn luôn đem anh ta theo mặt người. Hình thức là ở trong hạ, Ninh Hàn yêu mong với anh ta cũng khá nghiêm khắc, tuy vậy trên thực tế cũng có vài phần cảm tình anh em.

Nói xong, Ninh Hàn gọi điện thoại cảm ứng cho sơn Lê. Sau khi điện thoại ngắt được vài ba phút, đánh Lê nháo nhác chạy từ bỏ trong nhà ra, nghĩ ao ước chạy thật nhanh tới sát bên ông chủ Ninh, suýt nữa thì bửa sấp xuống, cũng may Ninh Hàn nhanh chóng đỡ lấy cậu new tránh khỏi một lần gặm bùn.

"Em không thể cẩn thận chút hả."

Ninh Hàn nhíu mày, tô Lê cứ luôn hậu đậu như vậy, bảo anh làm sao yên trung tâm cơ chứ.

"Không nói tính năng này nữa, ông nhà Ninh, sao anh tới đây vậy? bao gồm phải ghi nhớ em rồi không?"

Tô Lê ngước đầu cười tươi, cười như chồn nhỏ tuổi trộm được con kê vậy.

Nhìn thấy nụ cười mong nhớ, Ninh Hàn bất giác đem Tô Lê ôm vào vào lồng ngực, không nói gì mà lại chỉ vắng lặng ôm lấy.

"Ông nhà Ninh......?"

"Không có gì, anh thuận đường yêu cầu tới thăm em thôi."

Khóe miệng Ninh Hàn xuất hiện thêm nét cười cợt dịu dàng,

"Sao nào, về công ty chơi bao gồm vui không?"

Tô Lê thật thà gật đầu, nhưng lại tiếp này lại lắc lắc đầu,

"Vui cơ mà mà rất nhớ ông công ty Ninh, vì thế ông công ty Ninh ngóng em một chút giành được không, tương lai em về cùng anh. Em xin phép ba bà bầu rồi, mai sau liền rất có thể trở về thuộc anh!"

Ninh Hàn gớm ngạc,

"Em nói......em trở lại cùng tôi?"

"Vâng," sơn Lê dùng sức gật mạnh,

"Ba mẹ sợ nhất chính là em khóc lóc om sòm, em vừa giở chiêu là hai người họ liền gật đầu ngay."

"Nhưng là......"

Nói thực, Ninh Hàn cảm thấy rất vui. Vốn anh chỉ tính cho đây nhìn Tô Lê một chiếc liền đi, khoác dù hành động vượt nghìn dặm sắp tới đây chỉ vì muốn nhìn một cái và đúng là rất ngốc. Mặc dù thế anh cũng bên cạnh ép buộc tô Lê trở lại với mình, cũng chính vì phải lúc mất đi rồi bắt đầu biết quý trọng. Anh đã không có cái hotline là nhà, nhưng lại Tô Lê có.

Tô Lê nhanh tay cấp tốc mắt dùng bàn tay ổn định miệng Ninh Hàn, "Được rồi, được rồi, em đang coi như anh cụ ý tới đây vì muốn chạm mặt em, anh nhớ em thì em cũng nhớ anh, vì vậy em mới ước ao về cùng anh, về phía ba bà bầu thì lần sau em sẽ bồi hoàn cho hai tín đồ họ sau, cứ vậy đi!"

Nói xong, tô Lê dùng ánh mắt lòe lòe phát sáng nhìn về phía Ninh Hàn, nhìn tới hai bé ngươi phần đông lóe sáng sủa lên. Đến lúc Ninh Hàn gật đầu gật đầu đồng ý mới cười tới ánh nhìn cong cong rút tay về.

"Anh ngóng thêm 1 trong các buổi tối nữa, không cần vội vàng nha~"

Ninh Hàn vuốt ve làn tóc của sơn Lê, đồng ý cười nhẹ, trong đầu tên nhóc này cuối cùng đang nghĩ đồ vật gi vậy hả. Cái lô ghích này, thực sự làm rõ tâm tứ của anh, giỏi là ......cố ý trêu nghịch nhỉ?

Nhưng bất cứ là nhiều loại nào, mọi sẽ tác động tới trung tâm trạng của Ninh Hàn. Góc tối trong thâm tâm thoắt mẫu bị quét sạch sẽ, anh mỉm cười nói:

"Được, mai sau anh cho tới đón em."

Rốt cuộc vẫn chính là Tô Lê không nhịn được, tay còn trên vai Ninh Hàn, vươn người khuyến mãi một nụ hôn thắm thiết.

A Nhàn bắt gặp cũng không thèm thân yêu che ô hay là không nữa, nhanh chóng xoay tín đồ bỏ đi, khuôn mặt chính đạo run rẩy.

Cuối tháng một, ngày đông giá rét.

Nhà hát kịch không tồn tại điều hòa không khí, tứ phía đài diễn được để vài loại lò nhỏ, ánh sáng ấm áp chói lóa, phát sáng hai bạn đang ngồi phía trên.

Tô Lê ăn điểm tâm xong xuôi liền thoải mái và dễ chịu nằm dựa trong lòng ông nhà Ninh, như có như ko nghịch nghịch vạt tay áo nước ngoài bào của Ninh Hàn. Ninh Hàn đang rỉ tai với cậu, bên dưới yêu ước mãnh liệt của sơn Lê, 1-1 giản ví dụ đem hết những chuyện cũ của bạn dạng thân đề cập lại mang đến cậu nhãi con nghe.

Anh chọn lọc nói một vài chuyện, bao gồm những câu hỏi Ninh Hàn vẫn ko thực sự nhắc tới. Không nói tới không tức là không ghi nhớ tới, ngược lại, là những câu hỏi có tần suất nhớ tới nhiều nhất giữa những năm ngay sát đây. Nói ra thì ngày mà người đó mất cũng là một trong ngày có tuyết rơi. Lúc đó Ninh Hàn bắt đầu mười tuổi, này cũng là trận tuyết đầu đông.

Nguyên nhân cái chết cũng không tồn tại gì đặc biệt, kiếm nạp năng lượng bằng tuyến phố này vốn dĩ nguy khốn hơn các so với người bình thường, gả cho 1 lão đại xóm hội black lại càng không hẳn nói. Một sinh viên ưu tú trường học viện chuyên nghành điện ảnh, ko chút ăn năn hận lao vào vào vũng bùn lầy, có lẽ rằng cũng chỉ chờ mong cái được gọi là bên nhau tới già, chỉ đáng tiếc ở đầu cuối mới phát hiển thị rằng bản thân đã chọn lọc sai người.

Đứng trước quyền chũm và lợi ích, bị từ bỏ rồi vứt bỏ, bởi vì vậy mà bắt buộc chết bên dưới họng súng kẻ thù của ông xã mình. Máu tươi từ lồng ngực rã xuống, tiết chảy đỏ cả một vùng, cũng ngấm đẫm đến mặt gót giầy của Ninh Hàn.

Khi đó chú Bách đã đậy khuất hai con mắt của Ninh Hàn, người phụ nữ nằm bên trên nền đất đó, mang đến lúc gần bị tiêu diệt rồi vẫn miễn cưỡng nở nụ cười nói với anh "không yêu cầu nhìn".

Nhưng bao gồm lúc, nhắm đôi mắt lại rồi nghĩ, hồ hết thứ nhận thấy được lại càng ví dụ hơn so với mở đôi mắt ra quan sát trực tiếp.

Ninh Hàn kể rồi kể, đôi mắt dần khép chặt lại, dung nhan mặt trở lên trắng bệch. Nhưng nhiệt độ từ lồng ngực truyền tới làm anh ấm áp hơn nhiều, bất giác ôm cậu càng thêm chặt.

Tô Lê phát hiện tại Ninh Hàn gồm điểm không đúng, mau lẹ xoay người bò lên. Rung lắc vai Ninh Hàn nói:

"Ông chủ Ninh, anh mở mắt ra chú ý em nè, mau quan sát em."

Ninh Hàn mở mắt, sắc đẹp mặt cũng đã quay lại bình thường,

"Sao thế?"

"Em đột nhớ ra ông chủ Ninh chưa tồn tại tỏ tình cùng với em nữa, anh mau tỏ tình đi, em ước ao nghe!"

Tô Lê khéo léo rời câu chuyện, tuy nhiên không đề nghị hoài nghi, cậu thực thụ rất ước ao nghe anh ấy tỏ tình với mình một lần, thật đó.

Ninh Hàn lag người, nhan sắc mặt tất cả hơi xấu hổ, ý muốn anh tỏ tình dòng gì......Tô Lê thực biết ra đề khó. Loại này...không thể từ cảm nhận một chút ít sao? tía chữ "anh yêu thương em" gì đó, Ninh Hàn thực sự nặng nề nói ra mồm a.

Nhưng đánh Lê nhất mực không chịu, đôi mắt sáng như sao chớp a chớp chú ý Ninh Hàn, thấy Ninh Hàn vẫn không chịu đựng động đậy, lại xuất ra chiêu dụ dỗ điều đình hạng nặng, mỉm cười gian tiến ngay gần vào tai Ninh Hàn thổi nhiệt độ nói,

"Ông nhà Ninh mà chịu đựng nói, tối nay......"

Tai Ninh Hàn bị cậu làm cho vừa kia vừa ngứa, sắp tới bị nướng chín tới nơi rồi. Anh giơ tay túm lấy cỗ vuốt sẽ sờ loạn của tô Lê, híp mắt nói, "Hôm ni em ăn uống gan gì hử?"

"Gan báo! À không, gan sư tử!"

Tô Lê qui định hùng hồn nói, liếm liếm môi,

"Với lại, vị đạo cũng không tồi!"

"Nếu gan đã to đến vậy, sao còn yêu cầu đợi cho tới trời tối chứ?"

Ninh Hàn dùng sức lấy Tô Lê sức đánh nhau chỉ bằng số lượng năm áp hòn đảo trên đài biểu diễn.

"Anh lừa gạt! Còn không nói đâu, chỉ biết doạ em!"

Tô Lê khó tính hô lớn.

Đại thiếu gia Ninh không chú ý tới oan từ trần của cậu chàng, món ăn uống đã dọn lên bàn tất yếu là bắt buộc hưởng dụng rồi.

Lúc này cũng đã gần tối, ngoại trừ cửa bên hát kịch cũng bước đầu có quý khách hàng đến. Chỉ là bất kỳ là ai tới, chàng trai cao to quanh đó cửa hồ hết tận chức vụ đem bạn ngăn ngăn trở lại. Anh ta cuối cùng cũng thấy vượt phiền toái, ngừng khoát treo đại dương "đóng cửa".

Xem thêm: Nói Cho Anh Vì Sao Em Bỗng Ra Đi, Dẫu Có Lỗi Lầm

Hôm nay thiếu gia không tiếp khách hàng ha, những về không còn đi!

Mà bên trên đài diễn trong phòng hát kịch, thiếu hụt gia không tiếp khách nào đó đã tiếp solo làm ăn uống - độc nhất vô nhị - cả đời của anh ta. Nhìn người dưới thân ánh mắt mê ly, lừng khừng thần hồn chạy tới tận thế giới nào rồi, anh mới đem mười ngón tay đan xen đặt trên lồng ngực, cúi rẻ người êm ả dịu dàng nói một câu mặt tai cậu:

Trạng thái:Tập 22/22Đạo diễn:Vương Văn Kiệt
Diễn viên:Trần tè Nghệ, Khấu Chấn Hải, Lâm Diệu Khả, Thể loại:Tâm Lý Quốc gia:Hàn Quốc
Năm:2016 xem bình luận
*
Xem phim
*

Phim giai nhân Phương Bắc, An Extraordinary Beauty in the North

Giai Nhân Phương Bắc 39 Tậpcô gái sinh trưởng trong một gia đình thượng lưu lại thời Dân quốc binh lửa (giai đoạn 1911 – 1949) tuy nhiên bị lạc mất người thân, nên tự bản thân bươn chải, dẫu vậy vốn si kinh kịch và bao gồm ý chí kiên cường, cô nhỏ bé vẫn quyết tâm tầm sư học cỗ môn này, tiếp đến trở thành ngôi sao 5 cánh kinh kịch nổi tiếng của Trung Quốc.Người dân loàn lạc, còn đa số hoàng thân quốc say mê thì vẫn còn đấy chìm đắm giữa những giấc mơ lụa là, những đổi thay cố bự sẽ xẩy ra trong quy trình này. Bộ phim cũng nói về một cô bé gái đã trở nên thất lạc tín đồ thân, sinh sống trong một mái ấm gia đình thượng lưu mà lại giờ cô yêu cầu lưu lạc nhằm kiếm sống. Vày đam mê ghê kịch cô nàng giờ đã trưởng thành và cứng cáp hơn cùng với nghề, với quyết tâm học sư cô đang trở thành một ngôi sao sáng trong kinh kịch của Trung Quốc.

*


Từ khóa: giai nhan phuong bac, phim giai nhân Phương Bắc

Xem phim mĩ nhân Phương Bắc An Extraordinary Beauty in the North trọn bộ, Phim giai nhân Phương Bắc, mĩ nhân Phương Bắc Tập Cuối, An Extraordinary Beauty in the North, xem phim An Extraordinary Beauty in the North thuyet minh, xem giai nhân Phương Bắc vietsub online tap 1, tap 2, tap 3, tap 4, phim An Extraordinary Beauty in the North ep 5 youtube, ep 6, ep 7, ep 8, ep 9, ep 10, xem giai nhân Phương Bắc tập 11, tập 12, tập 13, tập 14, tập 15, phim giai nhân Phương Bắc tap 16, tap 17, tap 18, tap 19, tap 20, coi phim giai nhân Phương Bắc tập 21, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35, 36, 37, 38, 39, 40, 41, 42, 43, 44, 45, 46, 47, 48, 49, 50,.. Mĩ nhân Phương Bắc tap cuoi, An Extraordinary Beauty in the North vietsub tron bo, giai nhân Phương Bắc phim3s, giai nhân Phương Bắc youtube, giai nhân Phương Bắc phimmoi, dongphim hdonline, giai nhân Phương Bắc phim14, giai nhân Phương Bắc vivo, phimbathu, bilutv, banhtv, mĩ nhân Phương Bắc full, An Extraordinary Beauty in the North online, mĩ nhân Phương Bắc Thuyết Minh, mĩ nhân Phương Bắc Vietsub, giai nhân Phương Bắc Lồng Tiếng