Diễn viên: NSƯT Thành Lộc, NSƯT Hữu Châu, Đức Thịnh, NSƯT Mỹ Duyên, Đại Nghĩa, Bạch Long, Phương Dung, Hoàng Trinh, mùi hương Giang, Lê Khánh, Đình Toàn, Tuấn Khải, Hoàng Lan, Thu Huyền, Mai Phương, Kim Duyên, Thái Quốc, Chí Tâm

~o
Oo~

Cuộc lưu lạc bất thành

1. Đầu tứ công phu với mạo hiểm

Tái diễn lần này, mình bất ngờ “12 bà mụ” lại được đầu tư chi tiêu đáng kinh ngạc như thế. Trước mắt là ngay lập tức từ phục trang đã khiến thiên hạ choáng váng. Nói thiệt, rất nhiều thớ lụa là thướt tha và lộng lẫy trên sân khấu đêm nay chính xác là điều mình từng ao ước khi tưởng tượng về những vở kịch cổ trang, lịch sử một thời Việt Nam. Tiếp theo là kịch được diễn làm việc một không gian lớn với một dung lượng thời gian có vẻ nhiều hơn bình thường. Điều đó chứng tỏ sự công phu và lí giải cho thành công xuất sắc về mặt thương mại của vở. Nhưng từ phục trang, sảnh khấu nghĩ trái lại kịch phiên bản thì đấy là một vở kịch tham vọng và mạo hiểm. Chỉ cần nghĩ mang đến chuyện làm sao để mười hai mụ bà trình bày được mỗi cá nhân một tính biện pháp thôi cũng là sự việc khá nan giải ngay từ số đông dòng kịch đầu tiên. Bên cạnh đó là lượng tình tiết lẫn tiểu tiết yên cầu một dàn diễn viên khủng khiến cho sân khấu IDECAF cần huy động gần như là trọn vẹn nguồn nhân lực của mình. Cần nói, “12 bà mụ” đã làm được phần đa điều có chân thành và ý nghĩa nhất định khiến cho nó vượt ra bên ngoài ranh giới của một vở dạng Ngày xửa thời trước thông thường tuy vậy đồng thời cũng chưa vươn mang đến được ngưỡng cần thiết của một vở hài kịch nghệ thuật. Nghe có vẻ cực đoan nhưng phiên bản thân người viết cho rằng, nếu tìm kiếm được một cách xử lí tốt hơn, “12 bà mụ” hẳn là đang làm được rất nhiều điều từ phát minh gốc khá mạo hiểm với đầy tiềm năng.

Bạn đang xem: Kịch Idecaf: 12 Bà Mụ

2. Trông mong bất thành

“12 bà mụ” là một vở kịch liên tiếp nhắc tới những vấn đề gồm tính phản nghịch biện, nghĩa là để lại câu hỏi cho những quan niệm thông thường, dạng như: đầy đủ “xảo thuật” tự đời thường đến thiết yếu trị vốn xuất hiện thêm nhan nhản trong cổ tích em nhỏ từ lâu nên được gọi là “khôn ngoan” tốt “dối trá”, những hành vi khí phách là đúng xuất xắc sai khi có nguy hại biến nhân vật thành tội phạm… Điều đó cho thấy thêm đây là một trong những vở kịch rất biết phương pháp đặt vấn đề, phát lộ được một góc hỗn có của hiệc thực đầy phần đa quy công cụ ngầm trái ngược và mâu thuẫn lẫn nhau. Riêng biệt chuỗi ẩn dụ song hành về thiên đình cùng hạ giới, sảnh khấu và đời sinh sống dù siêu cũ nhưng mà vẫn được vận dụng khá linh động và không khiến sáo mòn. Mặc dù nhiên, không mong muốn thay, kịch phiên bản lại ko phát huy được hết thế mạnh của chính mình. Có lẽ rằng người chấp bút đã không cân bởi được trong những yếu tố mang nghĩa và mặt đường dây câu chuyện. Nghĩa là, trong cả trong bản thân những tầng chân thành và ý nghĩa đã không còn sự links để tạo thành một vấn đề lớn, vào vai trò như một câu chữ chủ yếu, cốt lõi. Ví như thiếu những trường hợp xử lí lý tưởng và chuyên nghiệp, vốn đóng góp thêm phần tạo thêm nhiều lớp nghĩa cho vở kịch của các diễn viên (tiêu biểu không có ai khác là Thành Lộc cùng với câu thoại khá đắt khi bất ngờ bị đẩy xuống vùng khán giả: “Sao tự nhiên đẩy tôi vào lòng dân thay này?”) thì mẫu nội dung nhưng mà “12 bà mụ” tạo nên nơi người tiếp nhận còn khá mơ hồ và có phần thiếu thốn liên kết. Về phần mặt đường dây câu chuyện, chắc rằng do vượt tham vọng, tập trung thi công những mảng miếng châm biếm sâu cay nên ngoài ra tác phẩm bị thiếu thốn một sự đầu tư quan trọng cho cốt truyện. Toàn bộ vở kịch tuy rõ ràng là có xoay xung quanh một tình huống cá cược chỗ tiên giới, được sở hữu vào cùng một “điệp vụ hỗ trợ nhằm sửa sai” của mười nhì bà mụ, giỏi hành trình trưởng thành nhân cách của nhân thứ Cu Sắn… tuy nhiên tóm lại, tất cả vẫn chưa thỏa mãn được khán giả. Ý nghĩa chủ quản nằm sau đông đảo cuộc hành trình đó chưa được kiến thiết đủ dày vày các trường hợp chưa được liên kết kỹ lưỡng. Nhất là cuộc đời của Cu Sắn lại được sinh sản tác dựa trên sự lân dụng gần như mảnh vụn tự truyện kể dân gian, rất dễ thấy sự chắp vá từ các mẩu truyện của thằng Cuội, anh trạng mưu trí hay các quan thanh liêm xét xử tài tình… phương pháp xử lí đó vừa dễ dàng dây nhàm chán không đáng cho vở kịch, đồng thời cho thấy sự non sức trong quy trình xây dựng các tuyến kịch. Điều này biểu thị rất rõ qua việc vở đang mất không hề ít thời gian để dẫn vào cuộc hành trình chủ yếu. Rõ ràng là buộc phải đến hơn nửa vở mười hai cô mụ mới ban đầu quyết định hóa thân xuống è cổ thế. Cùng đỉnh điểm của sự thiếu cân đối trầm trọng này là một cái kết vô cùng “không thỏa mãn”. Cá nhân người viết xem đó là một cái kết vội, không giải quuết được hết vụ việc mà vở kịch để ra. Nói bắt lại, đây là một vở hài kịch rất rất đáng hoan nghênh, tạo nên một sự lôi kéo lớn đối với công chúng. Cho dù tái diễn sau mười năm nhưng người theo dõi vẫn tủ đầy khán phòng cho tới suất cuối cùng. Cầm cố nhưng cảm hứng chung sau khi xem vẫn tiếc nuối cùng không trọn vẹn. Đặc biệt là trong những khi xem, mình luôn hụt khá trước hồ hết câu hỏi, ý tưởng phát minh được đưa ra để rồi ko đi được cho tận cùng.

Kịch Bản: Nguyễn Khắc Phục - Đạo Diễn: Hùng Lâm - Diễn viên: Thành Lộc, Hữu châu, Bạch Long, Phương Dung, Quốc Trung, Chí Tâm, Đông Hải, Trương Hạ, hương thơm Giang, Hoàng Trinh, Lê Khánh, Mỹ duyên, Thanh Vân, Đình Toàn, Tuấn Khải, Mai phượng, Kim Duyên, Trang Tuyền, Ngọc Thủy, Việt Trang.


Vở diễn chỉ dành cho người theo dõi từ 12 tuổi trở lên.Vở kịch “Mười hai bà mụ” được bắt nguồn từ chuyện về 12 người lũ bà là cung tần của Ngọc hoàng thượng Đế được gọi Thập Nhị Bà Bà với được giao cho trọng trách tượng hình ra con người.

Từ đó, 12 vị này sống cùng mọi người trong nhà để “đúc” người, từng một bà phụ trách 1 phần thân thể bé người, bạn nặn chân, tín đồ nặn mắt, tín đồ nặn khuôn mặt, người ra quyết định là nam tuyệt nữ… vào đó, hai cô đỡ có trách nhiệm khá đặc biệt là bảo sanh thứ 12 đảm nhận việc tạo ra bộ não đến đứa bé, còn bạn khai nhãn, thổi linh hồn, sự sống vào mang đến nó là cô đỡ lớn nhất, Hoàng Thị Mộng Một.

 

Dựa vào thần tích trên, câu chuyện bắt đầu khi mười hai bà đỡ nhận lời thử thách của nam giới Tào – Bắc Đẩu khi hai vị này cho rằng các bà chỉ nặn ra được một ít con fan (thể xác), còn nửa còn lại (linh hồn) là vì xưởng đúc mũm mĩm của cuộc đời tạo nên. Các bà mụ không tin việc đó, với họ quyết định tạo nên một con tín đồ để tấn công cuộc thuộc hai vị thần quan.

Mười nhì bà mụ tạo nên cu Sắn, đứa bé xíu “không bình thường”, với cùng một “cục đất bẩn” vào đầu để cho thằng bé bỏng luôn đau đầu khi phải suy xét những vấn đề phức tạp. Mười hai cô đỡ cũng hóa thân thành hồ hết nhân vật khác biệt dưới hạ giới để thuộc theo dõi đứa bé lớn lên. Phần lớn chuyện bi, hài cứ ráng mà diễn ra, đẩy đưa cu Sắn vào mọi thăng trầm, đối mặt với tương đối nhiều người tốt, kẻ xấu.


Nhìn thông thường thì kịch bản “Mười nhì bà mụ” khá lâu năm và trang trải với mục tiêu truyền thiết lập hết toàn bộ những triết lý về nhỏ người, số phận với cuộc sống, điều này tạo nên vở kịch mất gần 3 tiếng với hơn 30 vai diễn khác nhau.

*
 

Một cảnh vào vở “Mười nhì bà mụ”

Thần tích “Mười hai cô đỡ và những vị Thần quan” được sử dụng, khai thác triệt để, khiến cho nét đặc trưng lớn nhất cho tất cả vở diễn. Mặc dù nhiên, nút thắt cao trào cùng những biến đổi cố chủ yếu để đẩy kịch tính tột đỉnh điểm, cùng rất cách xử lý vấn đề của vở kịch lại làm cho nhiều tín đồ xem không hài lòng, thỏa mãn.

Dù cách xử lý vấn đề còn khá khiên cưỡng, mang tính chất thỏa hiệp những hơn là việc đấu tranh tích cực và lành mạnh giữa thiện và ác, tuy nhiên bù lại, biện pháp dẫn dắt người xem vào những tình huống kịch để đẩy bật ý nghĩa sâu sắc kịch lên lại khá hay, bù đắp được cho mẫu kết ko làm ưa chuộng kia. Nhất là lúc người phụ vương chứng minh cho cu Sắn phát hiện rằng, sống ngay thật hay gian manh thì còn phải tùy vào hoàn cảnh, và dòng nào hữu ích cho bạn dạng thân thì cần làm. Đây là một chi tiết rất mắc của vở kịch.

***

Vai diễn tuyệt vời nhất vở kịch đó là bà mụ thiết bị nhất, cùng với “pháp danh khoa học” là Hoàng Thị Mộng Một bởi NSƯT Thành Lộc thủ diễn. Có coi “Mười hai bà mụ” mới phiêu lưu Thành Lộc đốt mình trên sân khấu với lửa nhiệt huyết giành cho vai như vậy nào. Vào cả ba lần xuất hiện, cô đỡ Một, thầy đồng cốt hay con hổ, Thành Lộc luôn hóa thân hoàn toản vào vai diễn của mình, từng một vai lại bật lên nét đậm cá tính riêng, tất yêu lẫn vào đâu được.

Người đi coi về, hỏi nhớ đồ vật gi nhất, dĩ nhiên 9/10 vấn đáp rằng nhớ bà Một. Cái nhún nhảy, loại chau mày, dòng hờn non của bà Một dễ yêu mang lại lạ, cơ mà yêu rồi là nhớ, là như bị nhập. đông đảo câu thoại của bà một trong những kịch được tín đồ ta ghi nhớ như ở trong lòng, điển hình như: “Ê mậy, hồi nãy thì ngươi kêu tao là con chị em già, giờ mày chê tao dơ… sao ngươi không gom lại một cục là con bà mẹ già dơ luôn đi!”

Mỗi một câu nói, một điệu bộ, cử chỉ nhỏ tuổi của bà Một trên sảnh khấu đều khiến cho người xem cười lăn mỉm cười bò, cười mang đến đau bụng hay bổ ghế rồi lẩm nhẩm gọi theo đến bao giờ thuộc mới thôi là vậy. Về diễn xuất thì miễn bàn luận, vì nếu khen Thành Lộc diễn hay chắc chắn là thừa thãi.

Nhóm những bà mụ còn sót lại bát nháo và là chổ chính giữa điểm của tất cả vở kịch là điều đương nhiên. Ngoài các bà mụ hiền lành lành, không nhiều nói ra, thì có lẽ rằng người ta sẽ để ý và nhớ nhiều đến “người lũ bà đánh hôi” vì Tuấn Khôi diễn, hay bảo sanh “thích đánh lộn” của Hồng Ánh. Đình Toàn cùng Hương Giang nhập vai hai hộ sinh cũng rất là cá tính, tung hứng với bà Một Thành Lộc làm cả vở kịch ít khi nào rơi vào mức lặng, đặc biệt là nét điệu điệu, giọng lảnh lót của hương Giang.

Vai diễn của cu Sắn cùng ba, má là đa số vai diễn có đất diễn khá, tuy nhiên lại không có rất nhiều nét nổi bật. Giỏi nhất chắc hẳn rằng là lúc cả ba người cùng cả nhà hợp ca nhằm dạy cho cu Sắn phương pháp sống cố nào là đúng.

Ở con đường vai làm phản diện, vai diễn quan đại thần do Hữu Châu đảm nhận là 1 trong vai rất ít đất diễn, chỉ xuất hiện vào khoảng cuối vở, tuy thế Hữu Châu đang làm bật vai diễn này lên một phương pháp đầy ấn tượng. Make up của quan đại thành trong vai này quan sát vào vẫn nhớ ngay mang lại tròng đôi mắt đỏ quạch, lim dim đầy thâm nám hiểm, lúc quan đại thần đựng tiếng nói thì sẽ càng làm người ta sợ, lối phân phát âm mạnh, gằn từng nhỏ chữ một minh chứng một điều rằng fan nghệ sĩ tất cả đài từ giỏi như Hữu Châu là cực kì khó kiếm.

“Mười hai bà mụ” được xem là vở diễn quy tụ khá nhiều diễn viên và cũng có rất nhiều vai diễn, mỗi người phải phụ trách 2 cho 3 vai, đây cũng là lý do vì sao vở này nặng nề tái diễn vì ít khi phối kết hợp được dàn diễn viên đó.

***

Phần xây cất sân khấu của vở diễn được phương pháp điệu với tấm màn ẩn dưới mang hình một bầu nhi vào bụng mẹ, làm nhảy được lên vớ cả ý nghĩa của vở diễn. “Mười nhị bà mụ” cũng đưa cảnh nhanh, dịu và tạo được nét đặc trưng cảnh trí.

*
 

Âm nhạc trong “Mười nhị bà mụ” là một cải tiến trong việc sử dụng nhạc kịch, vốn dĩ trước đó ít được thân thiện tới. Nếu như như trong năm 2003, lúc “Mười hai bà mụ” được công diễn lần đầu tiên, nhiều phần các sân khấu khác chỉ sử dụng những bài hát gồm sẵn làm cho nền cho kịch, thì Idecaf bạo dạn dạn chi tiêu vào phần nhạc kịch này với việc mời nhạc sĩ Tuấn Khanh viết nhạc và phần trình diễn của các nhóm ca đình đám.

Xem thêm: Tỷ số trực tuyến: trực tiếp bóng đá trực tuyến, kqbd 24h, kết quả bóng đá trực tuyến


***

Độ thành công xuất sắc của vở kịch “Mười nhị bà mụ” có lẽ không bắt buộc bàn nhiều, bởi vì khi tái công diễn cùng với phần âu phục mới và một trong những vai diễn mới trong tháng 9/2013, vở kịch luôn trong triệu chứng cháy vé.

Điều tâm đắc tuyệt nhất là ở “Mười nhị bà mụ” có lẽ là sinh hoạt điểm: coi thì cười cợt đó, thấy đó, tuy nhiên rồi về suy xét lại, mới thấy “thấm” các triết lý nhưng vở kịch truyền tải. Sống làm sao đây? thiệt thà tuyệt điêu ngoa, dối trá? và nhận lại được gì từ bao gồm cách sinh sống của mình? Như lời bài bác hát trong kịch: “Ôi, tôi biết sống buộc phải làm sao? Dối lừa nhưng cứ hotline là khôn ngoan…”

Và bao gồm lẽ, hầu như chuyện cũng giống như “Mười nhị bà mụ” nói ở cuối vở kịch: “Thật ra họ chỉ sinh ra được một nửa bé người, một nửa con người còn lại là bàn tay, là tòa tháp của cuộc đời…”