1.- con bận gặp gỡ khách hàng. Chắc hẳn về muộn. Mẹ ăn cơm 1 mình đi nhé! Vừa dứt câu, tiếng điện thoại thông minh cũng cụp rụp. Bà Phấn ngồi âm thầm lặng lẽ bên bàn ăn, thẫn thờ chú ý xa xăm, bụng chẳng bi thương ăn vày thiếu vắng con trai. Đôi mắt già nua của bà rưng rưng hướng ra bên phía ngoài khung cửa sổ chạng vạng bóng tối với bao trọng điểm sự. Nhiều khi bà từ bỏ nhủ lòng, ước gì nam nhi cứ mãi là đứa con trẻ lên 3, lên 6 thì giỏi biết mấy. Bà nghĩ với gượng mỉm cười rồi tự trách mình lẩn thẩn.

Bạn đang xem: Vì mẹ là mẹ của con

Chuông đồng hồ thời trang điểm 11 giờ đồng hồ đêm, tiếng cửa sắt new ken két vang lên. Thành ngật ngưỡng lao vào nhà, trên fan nồng nặc hương thơm bia rượu. Bà Phấn bước ra, đỡ với dìu nhỏ vào phòng. Cơn say cùng sự mỏi mệt nhọc sau một ngày có tác dụng việc khiến Thành li bì. Cho tới khi trong cổ họng khát cháy, Thành mới cố ngồi dậy lê mỗi bước ra nhà bếp tìm nước uống. Đôi đôi mắt anh bỗng dưng choàng mở khi thấy được mâm cơm vẫn tồn tại nguyên vẹn bên trên bàn. Bà bầu vẫn chưa ăn cơm. Sao bà mẹ vẫn chưa ăn uống cơm? vào sâu thẳm trái tim Thành từ bây giờ bỗng thấy thương người mẹ vô cùng. Thành nhẹ nhàng bước tới trước cửa ngõ phòng bà Phấn, hé mắt nhìn qua khe cửa, thấy mẹ nằm bé dại thó bên trên giường đến tội nghiệp. Anh lững thững cách về phòng mình, lòng chất cất bao suy bốn trĩu nặng.

2. Thành thức giấc giấc khi tiếng chuông đồng hồ đeo tay báo thức đã réo mang lại ba, tư lần. Nghĩ mang lại cuộc hứa với đối tác có tiếng liên quan đến dự án quan trọng của doanh nghiệp sáng nay, anh tất tả choàng dậy. Sau vài ba phút vệ sinh cá nhân, quần áo chỉnh tề, anh vội sở hữu cặp táp cách đi.

- con trai, người mẹ đã sẵn sàng bữa sáng sủa mà con thích nhất! Con nạp năng lượng thử đi! Thành nhìn vào đĩa bánh rán hôi hổi lạnh được rưới lên thiết bị nước mật mía màu kim cương sánh, thơm phức mùi hương gạo nếp quê, dẫu rất ý muốn ngồi lại ăn kèm mẹ nhưng lại vì quá trình nên anh lại tự chối.

- Con… nhỏ bận đi mang đến kịp giờ hẹn người mẹ ạ! Nói rồi Thành vụt đi thoát ra khỏi cửa như một chiếc bóng khiến cho nụ cười trên khuôn mặt bà Phấn đang rạng tinh ma bỗng chững lại xuống như buổi trời chiều.

- Ừ… quá trình mà. Con cứ đi đi! Bà Phấn buông lời đụng viên con nhưng kỳ thực, bà thấy lòng mình bi hùng buồn, trống vắng vô cùng.

Bà Phấn tự quê lên thăm nhỏ đã được một tuần. Vậy nhưng đa số ngày nào Thành cũng bận việc. Chưa xuất hiện bữa cơm trắng nào Thành về ngồi bình thường bàn phổ biến mâm cùng với mẹ. Chỉ tại công việc của bé bận quá! Bà Phấn cứ tự an ủi mình như thế mỗi lúc ngồi chờ bé hết bữa cơm trưa sang bữa ăn chiều cho tới tối khuya.

Sau khi luận bàn và thống độc nhất hợp đồng bắt tay hợp tác giữa hai công ty, Thành có ý mời đối tác dùng bữa ăn trưa, mặc dù thế vị người đứng đầu kia mỉm cười quan sát Thành, từ chối:

- Xin lỗi anh, bữa nay, ông già tớ nghỉ ngơi quê lên chơi. Thọ lắm rồi, mái ấm gia đình mới gồm một dở cơm đoàn tụ. Hứa anh lúc khác! Nghe mấy lời không đồng ý của khách, anh đột đỏ bừng mặt. Anh sực lưu giữ đến bà mẹ anh sống nhà. Bà bầu anh cũng lên thăm anh tới mức tuần nay, vậy mà chưa một bữa anh ngồi ăn cơm cùng với mẹ. Đúng rồi. Vậy trưa nay, mình sẽ về nhà ăn cơm cùng mẹ. Anh vui vẻ xin chào tạm biệt công ty đối tác rồi lên xe pháo một mạch về nhà. Tuy nhiên về mang đến nhà thì chỉ còn mảnh giấy được bà Phấn viết nghuệch ngoạc cùng đặt tức thì ngắn bên trên bàn. “Thôi. Mẹ tại chỗ này ít buổi được rồi. Bà mẹ phải về quê. Ở quê còn hương thơm hỏa tổ tiên rồi tía con nữa. Không bỏ đi lâu được. Bé nhớ duy trì gìn sức khỏe. Bao giờ có thời hạn rảnh thì về viếng thăm mẹ. À này… rộng 30 tuổi đầu rồi. Cấp tốc lấy vk để mẹ còn có cháu bế bồng, cưng nựng. Bà bầu đi chuyến xe ông bởi quê bản thân sáng nay. Bé yên tâm. Đừng lo đến mẹ”. Thành hối hận. Giọt nước mắt nóng nực bỗng dưng lăn tròn trên má.

Ba Thành mất khi anh bắt đầu lên 3. Tuổi thơ Thành được bù đắp bởi tình thương yêu của mẹ. Bà bầu Thành phải cù, lam lũ, chịu đựng thương chịu khó. Vì Thành, bà quyết định ở vậy chứ chẳng tính chuyện đi cách nữa dẫu trong làng cũng đều có đôi bố người mong muốn được góp gạo thổi cơm bình thường cùng bà.

Bà Phấn không đẹp. Ông trời quán triệt bà nhan sắc nhưng mà đổi lại mang đến bà phẩm chất cao thâm của một người thiếu phụ truyền thống giàu đức hi sinh. Ngày ấy, vày muốn đàn ông được cho trường như chúng ta bè, bà Phấn không quản nắng mưa đi mót khoai, mót lúa rồi thì đi dẫm rạ, giảm cỏ thuê cho tất cả những người làng. Thành nhớ gồm lần hy vọng nghỉ học tập để thuộc mẹ san sẻ cảnh khốn nặng nề nhưng bà Phấn đã nhất mực ngăn lại:


- chị em dù khổ thế nào cũng không cho bé nghỉ học. Bé cứ yên trung tâm học đến tốt. Những thứ mẹ hoàn toàn có thể tự lo được.

Giờ vẫn là người đứng đầu của một công ty do bản thân tự lập nên, Thành tất cả đủ điều kiện để bù đắp mang lại mẹ. Mặc dù thế khi Thành năn nỉ người mẹ lên phố nghỉ ngơi cùng, bà chỉ lắc đầu cười:

- chị em quen với cuộc sống đời thường dưới quê rồi. Vả lại tại chỗ này còn họ hàng, thôn giềng. Cách đây hai năm, Thành tất cả dẫn tình nhân về thăm mẹ. Dẫu vậy sau lần ấy, chẳng thấy tăm hơi cô nàng ấy đâu nữa. Bà Phấn hỏi lí do, Thành chỉ phân tích và lý giải bâng quơ. Nghe đâu, cô bé đó chê bà bầu Thành không má phấn môi son, quần áo luộm thuộm nên chủ động chia tay. Thành cũng không thiết tha với những cô gái như thế. Anh triệu tập cho công việc. Thi thoảng người mẹ gợi ý, anh chỉ cười:

- lúc nào tìm được cô bé nào như là mẹ, con mới yêu và đưa ra quyết định cưới luôn. Tôn trọng đưa ra quyết định của nhỏ trai, bà Phấn không thúc giục cũng không nhắc nhiều tới chuyện lấy vợ của con nữa. Số tiền nam nhi gửi về mỗi tháng, bà Phấn hầu như dành dụm cho từng khi đau bé hay có công việc ma chay, hiếu hỉ; phần sót lại bà tiết kiệm chi phí để lo cho con sau này.

Xem thêm: Các gói khuyến mãi gọi nội mạng viettel 1 tháng mới 2023 : tặng 20% 50% 4g

mặc dù đã gồm tuổi tuy nhiên bà Phấn vẫn coi lao rượu cồn là thú vui của mình. Bà cuốc mảnh vườn nhỏ tuổi lên, trồng mấy thiết bị rau xanh lấy ra chợ bán, sót lại thì dùng làm thức ăn hay cho hàng xóm mỗi khi lỡ bữa. Ở 1 mình nhưng nhà bà Phấn chẳng mấy lúc vắng giờ người. Mấy người các bạn già vào xóm liên tục sang chuyện trò. Rồi thì lũ trẻ con quanh kia ngày nào cũng sang sân nhà bà, vừa túm tụm vui đùa quanh cội ổi vừa nghe bà đề cập chuyện. Thọ lâu không thấy con về thăm nhà, bà lại lọc cọc bắt xe cộ lên phố thăm con. Nào bé gà, làm sao bó rau giỏi vài trang bị quả trong vườn, bà phần nhiều gói ghém mang lên cho Thành như hồi anh còn học đại học.

3.Thành cất vội mảnh giấy bà mẹ viết bỏ vào cặp rồi lấy điện thoại thông minh ra gọi cho nhân viên cấp dưới công ty. Sắp xếp các bước ổn thỏa, anh lên xe phóng một mạch hơn hết trăm cây số về quê.

- Mẹ! Bà Phấn đang lúi hớt tóc nấu cơm trắng chiều trong nhà bếp thì nghe giọng Thành từ trên đầu ngõ vọng vào. Bà vui sướng tuy nhiên không khỏi ngạc nhiên:

- Sao con lại về tiếng này?

- bé về với mẹ. Vì người mẹ là người mẹ của bé mà! bé xin lỗi bởi vì đã để mẹ phải bi lụy lòng. Tự nay nhỏ sẽ dành thời hạn về thăm bà mẹ nhiều hơn... Thành chạy mang lại vòng tay bao bọc lấy người mẹ yêu thích của mình. Trái tim anh như được sưởi ấm, lòng anh xao xuyến một nỗi niềm hạnh phúc.

bài xích hát vi me la me cua nhỏ do ca sĩ Zarily thuộc thể loại Rap Viet. Tìm kiếm loi bai hat vi me la me cua con - Zarily tức thì trên cdvhnghean.edu.vn. Nghe bài bác hát Vì bà bầu Là chị em Của Con rất tốt 320 kbps lossless miễn phí.
Ca khúc Vì bà mẹ Là bà mẹ Của Con vị ca sĩ Zarily thể hiện, trực thuộc thể các loại Rap Việt. Các chúng ta có thể nghe, tải về (tải nhạc) bài hát vi me la me cua nhỏ mp3, playlist/album, MV/Video vi me la me cua bé miễn tầm giá tại Nhac
Cua
Tui.com.
*
Sao chép

bài bác hát : Vì chị em Là bà bầu Của nhỏ - Zarily
Ngày ... Con được sinh ra
Mẹ cho nhỏ mái nhà
Mẹ cho nhỏ tất cả
Thế giới muôn color bao la
Ngày...chập chững biết đi
Ngày ...con new biết viết
Mẹ chẳng ngại việc chi
Chăm lo gia đình mải miết
Ngày ...con vào lớp 1Rồi chỉ toàn nghịch ngợm
Nên bé đứng cuối lớp
Chỉ lo vui nghịch sớm hôm( Say trong khoảng ) tay quay theo nhịp bóng cất cánh mơ có tác dụng Huỳnh Đức phun bi đấu đùi đánh khăng cho đến lúc mệt không tính /chìm giấc nồng say
Ngồi bên trên xe cải tiến
Mẹ chở con ra đồng
Mỗi khi có tổ ong
Mẹ cấm bé không được trọc( Nhớ chiếc lần ) đi sinh hoạt hè không nghe lời mẹ chạy xoay quanh sân đình rồi bửa đập đầu vào gạch bị ngất/ làm mẹ cực nhọc
Ngày... được giải khuyến khích Nghe lời khen của mẹ
Cố vạc huy rộng thếSao con thấy niềm hạnh phúc ghê
Ngày nhỏ biết nói dối
Mẹ đánh nhỏ thật đau
Con không chịu nghe lời
Mẹ lại đánh bé thật đau
Thời gian trôi thật mau
Con đã lên lớp sáu
Có thêm đa số chúng ta bè
Và bước sang thời trẩu tre
Con lao nguồn vào những trò game mù quáng half life lẫn đế chếVẫn lười nhác ko bằng người khác nghịch quên giờ về1:04Mel:Ơn nghĩa sinh thành của người mẹ cha
Công mức độ nuôi dạy dỗ bao ngày qua
Sẽ mãi thấm sâu lòng con
Mẹ luôn luôn lặng thầm nhìn con bước đi(dõi theo)Ngày đi dạo điện tử
Con làm mất xe đạp
Mẹ lại khôn cùng hiền từ
Bảo mất thì sở hữu xe khác
Ngày đỗ lý thái tổ
Mẹ cho nhỏ quả bóng
Bảo mày thế mà học
Sau này còn thi đại học
Con vẫn tiếp tục như thếVẫn ham nghịch vẫn lười
Ngày như thế nào trôi qua cũng vậy học từ bỏ 7h tới 7 rưỡi
Bước thanh lịch lớp mười một thì con do dự gì hóa
Còn toán thì vẫn dốt lý cũng chẳng ra sao cả
Rồi học tập thêm thầy trả tận 5 mươi ngàn 1 buổi
Tự nhủ rằng phải nỗ lực nếu không thì mình đã về cuối
Thời gian không hóng 1 ai bản thân cần thiết được buông xuôi
Bất luận ra sao cũng phải cố gắng hi vọng 1 mai lại được cười
Rồi rất nhiều lần thi thử
Điểm cứ nhích dần lên
Điều gì mang lại cũng đến
Công sức đã làm được đáp đền
Ngày nhỏ vào đh và tuần nào bà bầu cũng hỏi
Tuần này có về không nam nhi tuần nào cũng về
Xây dựng mấy năm nay vẫn làm ăn rất nặng nề khăn
Bố vẫn thực hiện Hà Nội
Vẫn sáng sủa đi tối về
Con đang ở trong thời trẻ cuộc sống còn nhiều lối đi và lối rẽ
Thói sống bê tha làm bé lại bửa rồi còn giả dối mẹ
Rồi năm nhất trôi qua
Trường tổ chức triển khai phân khoa
Rồi năm 2 trôi qua
Con không ngại nghĩ gì cả
Và năm 3 trôi qua/ thì con càng thêm sa đà /bây h nhận thấy quãng đường quăng quật lại / vẫn quá xacon bao gồm lớn mà không tồn tại khôn xin mẹ thêm 1 lần nữa/ hãy máy tha
Khi con nhận ra mình đang bơi/thì bé ướt không còn rồi người mẹ à
Hạt nảy mầm chúng béo dần lên và rồi từng mỗi cành cây /nó rẽ nhánh
Chờ bé 1 năm 2 năm rồi mái ấm gia đình này /con đang gánh2:30.Hơn trời cao Tình bà bầu thiêng liêng lớn lao Hơn hải dương xanh chị em là thiên thần lẹo cánh bảo vệ con Để 1 mai bé sẽ bự khôn / //Con sẽ phấn đấu cố gắng làm người
Dẫu mai sau / //Để chú ý thấy người mẹ cùng cùng với /nụ mỉm cười trên môi
Còn chông gai đầy phía trước/ giờ đồng hồ ầu ơ/ chị em ru lúc xưa nhỏ bé thơ/ //con đang tự hào ngẩng mặt với đời H bé ngồi đây/ //mẹ tôi là một trong người chị em tuyệt tuyệt nhất trên đời
Cùng bao nhiêu điều mong muốn nói/Nói rằng con
Sẽ ko hư,ham chơi nữa đâu/ //đi khắp nạm gian không người nào bằng mẹ
Bỡi .......vì......... //gánh nặng cuộc sống kham khổ không người nào bằng cha