cái tít không biết đặt sao, không biết có liên quan nhau không nữa mà thấy chuối trước tiên rồi  Cảm ơn mn vì đã ủng hộ cái fic 7DL-22AL 

PART I

“Thế giới luôn rộng lớn vô chừng, thời gian vẫn cứ trôi. Nhưng dù có đi đến đâu, trải qua những gì và gặp bao nhiêu người. Yoona vẫn biết, cô đã yêu và chỉ yêu một mình nàng “

Mưa xối xả vào một chiều hè oi bức,những tia nắng dần tan, hoà mình vào những dòng nước mưa ngọt lịm, nước mưa cứ chảy dài rửa đi cái khô ráo của lăng kính cửa sổ trong những ngày qua. Cô gái phà hơi thở của mình lên tấm kính, dùng ngón tay vẽ từng vòng tròn vô nghĩa, như một cảm xúc thất thường chất chồng lên lớp sương mờ đục cô vừa tạo, một việc làm trẻ bé lấp đầy ngày chủ nhật rỗng tuếch. 

- Yoona! Em là gì mà sao không ra ngoài với mọi người? Tự kỷ à

Tiếng gọi của Taeyoen đánh thức Yoona ra khỏi cái mớ hỗn độn của riêng mình. Taeyoen cũng đi đến ngồi cạnh Yoona, vẽ đường thẳng làm giá đỡ đến những chiếc vòng tròn vô nghĩa của Yoona.

Bạn đang xem: Cold Summer ( Mùa Hè Lạnh Full

- Không! Em đang nghĩ vài thứ lăng nhăng thôi, chị không đi shopping với Fany à?

- Không! Mỏi chân lắm, có Sunny đi rồi

- Tae à! Hình như…. Em yêu rồi

Taeyoen lập tức dừng hẳn công việc vẽ vời mà quay sang nhìn đứa em của mình đầy ngạc nhiên. Im Yoona luôn vô tư và bất cần từ trước đến ni của cô chẳng hề rung động trước một ai ni lại đứng trước mặt cô mà nói là nó đã biết yêu. Cứ như cô vừa nhận được tin báo mặt trời quay quanh trái đất.

- Em… Em nói sao Yoong? Thật chứ?

- Em không đùa! Hừm….._ trút một như thở dài nghìn cây số, Yoona lại đưa đôi mắt mông lung của mình ra khoảng trời xanh mướt ngoài cửa sổ.

Xem thêm: ChàNg Trai Năm ẤY - Chàng Trai Năm Ấy (Ost)

- Chị biết người đó chứ? 

Đáp lại Taeyoen chỉ là cái gật đầu nhẹ, Yoona cũng không tin được là mình đã yêu, mọi cảm xúc đều thật mới mẻ. Một chút bồi hồi xao xuyến, đâu đó chút sợ hãi đang nhen nhóm mang lại tình yêu đầu đời. Yoona luôn nhút nhát như thế, luôn lặng lẽ âm thầm như thế và chẳng ai biết được cô đang nghĩ gì, chẳng ai biết cô là nhỏ người thế nào ngoài trái tim chân thành vẫn đang đều đặn đập từng nhịp trong lòng ngực trái kia và cái hóm hỉnh đến rộn ràng luôn hiện diện. Chúng toả sáng loá mắt đến mức người ta chẳng còn nhận ra cái tâm sự thầm kín trong nhỏ người ấy. Taeyoen nhìn thấy đâu đó là sự khó xử, mười năm sống cùng nhau, họ đủ hiểu nhau bằng việc chỉ cần nhìn vào mắt nhau là đủ.

- Mọi người đều ở ngoài sao?

- Uhm! mọi người đang làm bếp hết đó, chỉ có em là tự kỷ trong này thôi

- Vậy mình ra ngoài đi Tae

- Uhm!

Trái ngược hoàn toàn với không khí lặng lẽ vào căn phòng mình, mọi thứ bên ngoài đều thật ồn ào và náo nhiệt hơn lúc nào hết. Hyoyeon thì đang tất bật xào nấu và không quên chửi rủa Sooyoung ở bên cạnh vì đôi tay cứ hoạt động liên miên