Vì thừa sửng sốt, dòng chìa khóa trong tay cô cũng theo đó rơi xuống đất dòng "cạch".Lâm Uyển Bạch cuống quýt nhặt lên, nhưng ánh nhìn thì không rời ra khỏi anh.Từ đầu cho tới cuối, biểu cảm trên gương mặt Hoắc ngôi trường Uyên đều không còn thay đổi.Anh không có ý cố ý chào hỏi cô, so với việc bàng hoàng trên khuôn mặt cô, anh trọn vẹn thản nhiên với bình tĩnh, giống như việc anh mở ra ở đây, xuất hiện ra là một trong những việc thừa đỗi bình thường.Sau khi rút khóa xe xuống, Hoắc trường Uyên vững vàng vàng phi vào trong.Lâm Uyển Bạch vẫn sẽ thẫn thờ ở đoạn cũ, tầm nhìn bị ngắn biện pháp bởi ô cửa chống trộm bị đóng góp kín, nhưng mà thứ sau cuối cô nhìn thấy chỉ là đôi mắt sâu hút đó.Hành lang lặng tĩnh trở lại, cô cũng đành quay người open vào nhà.Sau đó, Lâm Uyển Bạch làm một đụng tác cực kỳ ngốc nghếch.Cô đem tay bấu thật rất mạnh vào má phải, cảm giác âu sầu dồn lại. Sau đó cô mới chắc chắn là mình không nằm mê giữa ban ngày, Hoắc trường Uyên đã thật sự dọn tới ở đối lập nhà cô.Thì ra người dân có tiền nhưng mà chị hàng xóm cũ nói chẳng đọc được...Lại đó là anh!Có điều hết sức quan trọng là do sao anh lại chạy tới sống?


Bạn đang xem: Khi cá nhỏ gặp cầm thú

Rõ ràng khu vực anh vẫn ở là 1 khu phổ biến cư cao cấp như thế? so sánh với quần thể nhà nghèo khó này quả tình là cách trở trên trời bên dưới đất! tuyệt là những người dân có chi phí cũng khá thần gớm thật sự?
Lâm Uyển Bạch đứng đực ở cửa ra vào, rất rất lâu sau vẫn chưa thể tỉnh giấc lại sau cơn chấn động.Thế nên những khi có giờ đồng hồ gõ cửa bất thần vọng vào, cô giật mình dancing lên tại chỗ.Lâm Uyển Bạch nuốt nước bọt, nín thở hỏi: "Ai đó?""Anh đây."Bên quanh đó truyền cho tới một giọng nam giới khá trầm.Lâm Uyển Bạch trườn lên cửa, nhìn ra bên ngoài qua ô đôi mắt thần. Mặt ngoài, Hoắc ngôi trường Uyên cao lớn đứng đó, đôi mắt như đang mong nhìn chiếu qua cánh cửa vậy.Cô đặt tay lên tay ráng cửa, chậm rì rì đẩy ra: "... Anh có việc gì không?""Anh tới rước quần... Lót." Hoắc ngôi trường Uyên đút cả nhị tay vào trong túi quần, nói từng chữ rành mạch.Một tiếng nổ ầm vang vào đầu Lâm Uyển Bạch.Hóa ra anh vẫn còn ghi lưu giữ chuyện này!Cuối cùng hiện nay cô cũng hiểu, ý tứ của anh khi nhắn tin "có thời hạn qua lấy" nghĩa là gì rồi!Thấy anh tiếp tục nhìn từ bên trên xuống dưới fan mình, Lâm Uyển Bạch ngượng ngập, mới ý thức được từ lúc vào trong nhà đến giờ bản thân vẫn đứng đực ra trước cửa. Cô vội bỏ túi đeo xuống, rứa dép lê rồi chạy cấp vào trong: "... Anh chờ chút!"Chưa đầy vài giây sau, cô đang chạy hộc tốc ra ngoài.Trong tay cầm cố theo dòng quần tứ giác nóng phỏng ấy. Lâm Uyển Bạch gửi nó cho anh, nhưng lần này hai tiếng cảm ơn cô ko có gì nói lên thành lời."Có chuyện gì sao?" Thấy cô cứ chú ý mình mãi, Hoắc ngôi trường Uyên nhướng mày.Lâm Uyển Bạch gồm cả bụng nghi vấn, biểu cảm trên khuôn mặt bao gồm phần không chắc hẳn chắn: "Hoắc ngôi trường Uyên, anh đưa tới sinh sống đối diện?""Vừa nãy em không nhìn thấy à?" Hoắc ngôi trường Uyên rút từ vào túi quần ra một bộ chìa khóa, nhấp lên xuống lư trước khía cạnh cô.Đương nhiên là Lâm Uyển Bạch quan sát thấy, chủ chốt là..."Vì sao anh lại sinh hoạt sống sinh hoạt đây?"Hoắc trường Uyên nhíu mày, cũng hỏi lại cô đầy lý lẽ: "Sao anh không được sinh hoạt đây?""Em không có ý đó..." Lâm Uyển Bạch gượng gạo nhấp lên xuống đầu.Hoắc trường Uyên lãnh đạm liếc quan sát cô, phân tích và lý giải bằng ngữ khí bình thường: "Chỗ này khá sát công ty, đi làm khá tiện.""Ồ..." Lâm Uyển Bạch dại dột gật đầu.Nhưng vì sao này, tất cả phải khá khiễn chống không?
Khu khu đất này sắp phát triển thành nơi có nguy cơ bị dỡ quăng quật rồi. Chưa nói đến kết cấu nhà ốc, chỉ riêng mặt điện, nước, ga đông đảo vô cùng cũ kỹ. Cho dù khu nhà thời thượng kia quá xa, nhưng với thực lực của anh ấy hoàn toàn rất có thể mua chỗ xuất sắc hơn. Huống hồ anh còn có xe riêng, Giang Phóng cũng liên tiếp đưa đón..."Lâm Uyển Bạch, em còn định cầm chặt quần lót của anh ý tới lúc nào?"Lâm Uyển Bạch sững người, thấy anh cứ chú ý mình chằm chằm, cô cũng cúi xuống.Lại một phát nổ nữa vang lên vào đầu.Bấy giờ cô mới sực tỉnh, ban nãy bản thân định đưa mang đến anh dẫu vậy mãi vẫn ko buông tay ra...Lâm Uyển Bạch nhanh chóng rút tay về, ngượng ngập cất sau lưng, ánh mắt né tránh. Cô thúc giục: "Anh còn câu hỏi gì không. Nếu không thì em tạm dừng hoạt động đây!"Cánh cửa vừa đóng góp lại, nhì tay cô vội làm cho thành quạt, quạt cho mình sút nóng.Cô trở vào phòng nắm quần áo, lục tra cứu trong tủ lạnh, tìm được một nửa túi đồ ăn đông lạnh để nấu.Bên ngoài, bóng buổi tối đã bao trùm. Lâm Uyển Bạch đang chuẩn bị mở truyền họa lên xem phim truyền hình, tiếp nối tắm rửa đi ngủ."Cộc cộc..."Tiếng gõ cửa ngõ lại vang lên.Lâm Uyển Bạch một lần nữa ra mở, phía bên ngoài quả thật vẫn luôn là Hoắc ngôi trường Uyên.Anh cũng mang một bộ đồ ngủ, một người tràn trề sức sống bởi vậy trước kia thường xuyên nhìn thấy. Cô gặm môi: "Hoắc ngôi trường Uyên, anh lại có việc gì?""Giúp anh nấu bát mỳ được không?" Hoắc trường Uyên giơ thứ giấu sau sườn lưng lên.Là một túi đồ ăn siêu thị, bên phía trong có một túi mỳ vậy và một vỏ hộp trứng gà. Anh còn vẫn móc khóa xe xe bên trên ngón tay, chắc rằng vừa cất công ra ngoài mua về."..." Lâm Uyển Bạch nhíu mày, trong khi đang nghĩ bí quyết từ chối."Cả thời buổi này phải họp, tự trưa cho giờ chưa xuất hiện thứ gì vào bụng, chỉ uống hai cốc café, dạ dày hơi nặng nề chịu." Để kết hợp với biểu đạt của mình, Hoắc ngôi trường Uyên còn để tay nên lên bụng, thấy cô nhíu mày, anh lại bổ sung cập nhật thêm một câu: "Hàng xóm với nhau nên hỗ trợ lẫn nhau, đề nghị không?"Dường như bị lời nói cuối của anh ấy phá đổ vỡ phòng tuyến, Lâm Uyển Bạch gật đầu: "... Thôi được rồi!"Cô đón mang túi thứ trên tay anh, mở hẳn cửa ngõ ra, kế tiếp quay người đi vào bếp."Anh ngồi ngoài phòng tiếp khách đợi một chút, chấm dứt rồi em sẽ gọi anh!""Ừm." Hoắc ngôi trường Uyên khẽ đáp.Anh theo vào, khẽ rướn khóe môi ngơi nghỉ một góc độ phía sau nhưng mà Lâm Uyển Bạch không chú ý thấy.Trong tủ lạnh gồm hành lá đang rửa sạch, cô cắt đại mấy cọng, bắt đầu đun nước đun nấu mỳ. Cô nêm thêm vào nhì quả trứng gà. Rộng mười phút sau, tiếng thứ hút hương thơm được tắt đi.Khi Lâm Uyển Bạch bê bát mỳ ra, Hoắc ngôi trường Uyên đã tự động hóa đi qua kéo ghế ngồi.Khều được hai miếng, anh ngấc đầu hỏi cô: "Em nấu phong cách gì thế, sao lần nào anh thổi nấu cũng ko được?""À..." Lâm Uyển Bạch lưu giữ tới chỗ nồi rơi vãi bên dưới đất nhìn thấy trong nhà anh, nuốt nước bong bóng trả lời: "Có thể cũng cần năng khiếu sở trường bẩm sinh nữa.""..." Khóe miệng Hoắc ngôi trường Uyên giật giật.Chẳng mấy chốc chén bát mỳ vẫn thấy đáy, anh một lần nữa ngẩng đầu lên: "Còn nữa không?""Chắc chỉ từ chút nước thôi...""Đổ hết mang đến anh đi."Lâm Uyển Bạch cố gắng lấy bát, bỗng nhiên cảm thấy đoạn hội thoại này có phần quen thuộc thuộc. Lần trước tiên cô nấu bếp mỳ cho anh cũng tương tự vậy...Nước mỳ vào nồi được đổ không còn ra, khi cô đặt bát xuống còn không nhịn được nói thêm 1 câu: "Buổi buổi tối vẫn nên ăn ít một chút, còn nếu như không dạ dày khó khăn tiêu hóa."Khi Hoắc trường Uyên buông đũa, chén bát mỳ đã sạch bong kin kít, một chút ít nước cũng không còn."Cảm ơn em." Anh mỉm cười cợt với cô.Hơi thở của Lâm Uyển Bạch như giới hạn lại, cô ấp úng: "Không có gì..."Đây quả tình là lần đầu tiên anh nói cùng với cô hai từ ấy, nhất là lại mỉm cười, quả thực vô cùng hấp dẫn.Dọn dẹp ngừng bát đũa, lúc từ trong bếp đi ra, Lâm Uyển Bạch phát hiện anh vẫn đang ngồi yên trên ghế bàn ăn. Lâm Uyển Bạch duy nhất thời nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ bao gồm phần căng thẳng."Hoắc ngôi trường Uyên, cũng không thể sớm nữa..."~Hết chương 107~~Per: ban đầu từ bây giờ mình vẫn đăng tuy nhiên song cả truyện của song Bạch - Uyên cùng phần sau của các zai nhà họ Tần nhé. Thương hiệu của phần nó mình để theo tên của cặp trước tiên "Khi cá bé dại gặp vắt thú". Mong muốn mọi tín đồ ủng hộ. Các đôi bạn trẻ có thể hiểu riêng rẽ vẫn phát âm được thông thường ^^
Tác giả: Bắc đưa ra Nam chính: Tần tứ Niên cô bé chính: Tang đọc Du Thể loại: Cẩu huyết, cẩu huyết, cẩu huyết!!! Độ dài: rất dài, khôn cùng dài, rất dài!!! Độ hay: Không, không, không!!!
*
Sign up with Facebook
*
Sign up with Google
Sign up with Email
If you already have an account, Log in.

By continuing, you agree to cdvhnghean.edu.vn"s Terms of Service & Privacy Policy.
Tác giả: Bắc bỏ ra Nam chính: Tần tứ Niên người vợ chính: Tang gọi Du Thể loại: Cẩu huyết, cẩu huyết, cẩu huyết!!! Độ dài: vô cùng dài, cực kỳ dài, vô cùng dài!!! Độ hay: Không, không, không!!!


Xem thêm: Ricky martin của việt nam

*
DÍNH BỤI TRẦN by thexanhreuuu"/>
DÍNH BỤI TRẦN Tác giả: Hoàng Muộn Nguyệt Nguyệt Tử Gõ lẹp bẹp: The Rêuuu (Kriez)