Đã có nhiều dự án được thực hiện để bảo tồn bản sắc văn hoá của 5 dân tộc rất ít người: Brâu, Rơ Măm, Pu Péo, say đắm La, Ơ Đu, nhưng đến nay tốc độ bảo tồn vẫn chưa theo kịp với tốc độ mai một. Việc bảo tồn bản sắc văn hóa các tộc người này đang cấp thiết hơn bao giờ hết.


Học rồi lại quên

Tính từ thời điểm năm 2006 đến nay đã có 6 lần học tiếng Ơ Đu bằng bề ngoài truyền mồm được mở ở bản Văng Môn, thôn Nga My, thị xã Tương Dương (Nghệ An) cho hơn 300 người. Từng đợt tất cả 8 buổi, với kinh phí 2 triệu đồng/đợt.

Bạn đang xem: Dân tộc ít người nhất việt nam

Lớp học vị chính những người dân già hiểu nghe biết giảng dạy. Những từ ngữ do các cụ ông cụ bà nhớ lại được soạn thành tư liệu để giao hàng việc học. Rứa Lo Hồng Phong, một già xóm biết tiếng Ơ Đu (nay vẫn mất), còn được sang phiên bản Khạp, huyện Mương Khun nước các bạn Lào, chỗ có những người Ơ Đu ở để so sánh đối chiếu giáo trình với thực tế. Nhưng sau thời điểm tổng kết những khoá học tập này, chỉ có khoảng 40% học tập viên biết chữ tuy nhiên lại không sử dụng được.


*

Con em đồng bào ham La bản Nậm Sin, xã thông thường Chải, huyện Mường Nhé (Điện Biên) đã làm được học trong số những ngôi ngôi trường khang trang. Ảnh: S.L


Hiện địa phương mới chỉ xem tư vấn được khoảng 200 tự do những người già biên chép lại rất rời rạc, thiếu hụt sự hoàn chỉnh, nên rất cực nhọc để giảng dạy, mỗi đợt huấn luyện và đào tạo chỉ ra mắt trong thời hạn ngắn, bởi thế vốn trường đoản cú để người tham gia sau khi hoàn thành khóa học không đủ để lưu giữ và thực hiện hàng ngày, học rồi lâu dần dần không sử dụng lại quên mất.

Chưa đầu tư đồng bộ

Ông vương vãi Đình Lập - Phó trưởng ban Dân tộc thức giấc Nghệ An

Địa phương vẫn rất cố gắng trong vấn đề gìn giữ và khôi phục bạn dạng sắc văn hoá của người Ơ Đu nhưng tác dụng còn chưa cao. Để bảo tồn bản sắc văn hóa của người Ơ Đu, cũng cần phải sự đầu tư chi tiêu về tài chính để triển khai các đề tài nghiên cứu khoa học, soạn và in thành giáo trình, tài liệu tham khảo giảng dạy tiếng Ơ Đu đến đồng bào”.

Đối cùng với 5 dân tộc bản địa dưới 1.000 tín đồ hiện nay, đơn vị nước sẽ có hệ thống các chế độ riêng dành riêng cho từng dân tộc bản địa để xóa đói bớt nghèo, trong số ấy có các chính sách: cung ứng phát triển dân tộc Ơ Đu, cung ứng phát triển tín đồ Si La, hỗ trợ phát triển tín đồ Pu Péo, cung cấp phát triển tín đồ Brâu, Rơ Măm. Nhưng hầu hết các chế độ này thường triệu tập vào cách tân và phát triển kinh tế, xây dựng các đại lý vật chất mà thiếu tích hợp với những đề án về bảo đảm và trở nên tân tiến văn hóa của những dân tộc. Và các chính sách, đề án về văn hóa, văn hoá các DTTS nói phổ biến vẫn thường đứng biệt lập, ít gắn kết với các chương trình, đề án cải tiến và phát triển về khiếp tế, đảm bảo môi trường... Nên kết quả chưa cao.

Năm 2005, tỉnh Hà Giang sẽ triển khai dự án công trình “Hỗ trợ cải cách và phát triển dân tộc Pu Péo” theo quyết định số 238/QĐ-UBDT của bộ trưởng, công ty nhiệm Ủy ban Dân tộc, với tổng khoản vốn gần 10 tỷ đồng. Theo report của Ban dân tộc tỉnh Hà Giang, đơn vị chức năng được giao làm chủ đầu bốn dự án, khoản vốn để bảo đảm văn hoá, đa số là hỗ trợ phục dựng tiệc tùng chỉ ở mức 119 triệu đồng/7 thôn trong tầm 5 năm. Một con số khá khiêm tốn, trường hợp chia mọi cho 7 thôn, mỗi buôn bản chỉ có 17 triệu vnd để tổ chức triển khai lễ hội, mà thực tế thì tổ chức một liên hoan của bạn Pu Péo yêu cầu cần tới mức trăm triệu đồng. Với chừng ấy tiền thì ko thể làm những gì được. Mà fan dân thì không có mấy đk để đóng góp khi đời sống còn khó khăn khăn.

Người mê say La sinh sống Điện Biên sống tập trung ở bản Nậm Sin, xã bình thường Chải, huyện Mường Nhé, cả thảy có 47 hộ, với 206 khẩu. Ông Lò Văn Hùng – Trưởng phòng dân tộc bản địa huyện Mường Nhé cho hay: trước đây địa phương cũng đều có Dự án “Bảo tồn, cách tân và phát triển dân tộc đê mê La”, nhưng hầu hết là đầu tư chi tiêu vào an sinh xã hội, giúp tín đồ Si La thoát khỏi đói nghèo. Còn chi tiêu bảo tồn văn hoá phần nhiều chẳng gồm mấy nên việc mai một phiên bản sắc là vấn đề không thể kị khỏi. Cùng rất việc phát triển kinh tế, kỹ năng bị đồng hoá ngày 1 cao, chỉ còn rất ít thiếu phụ là mặc phục trang truyền thống, còn bầy ông thì đã ăn mặc như bạn Kinh. Các phong tục tập quán, dân ca cũng chỉ tín đồ già còn nhớ ít nhiều”.

Một tín hiệu khả quan liêu trong công tác làm việc bảo tồn văn hóa truyền thống người Ơ Đu là hiện vẫn còn khoảng 2 vạn fan Ơ Đu có bắt đầu ở thị xã Tương Dương, đang sống ở phiên bản Khạp (Lào), vẫn còn đấy giữ được trang phục truyền thống lịch sử và ngôn ngữ Ơ Đu. Vừa qua, Ban dân tộc bản địa tỉnh nghệ an đã cùng với địa phương đưa đại diện thay mặt người Ơ Đu sống Tương Dương sang trọng thăm, chia sẻ với bà nhỏ tộc người Ơ Đu ở phiên bản Khạp.

Học rồi lại quên

Tính từ thời điểm năm 2006 đến hiện nay đã có 6 đợt học giờ Ơ Đu bằng hiệ tượng truyền mồm được mở ở bạn dạng Văng Môn, xã Nga My, thị xã Tương Dương (Nghệ An) cho hơn 300 người. Mỗi đợt có 8 buổi, với kinh phí 2 triệu đồng/đợt.

Lớp học bởi chính những người già hiểu biết đến giảng dạy. Các từ ngữ do người lớn tuổi nhớ lại được soạn thành tư liệu để ship hàng việc học. Rứa Lo Hồng Phong, một già làng biết giờ đồng hồ Ơ Đu (nay đã mất), còn được sang bản Khạp, huyện Mương Khun nước các bạn Lào, vị trí có những người Ơ Đu sống để so sánh đối chiếu giáo trình với thực tế. Nhưng sau thời điểm tổng kết những khoá học này, chỉ có khoảng 40% học tập viên biết chữ mà lại lại không thực hiện được.


*

Hiện địa phương bắt đầu chỉ đọc được khoảng tầm 200 từ do những người dân già ghi chép lại khôn xiết rời rạc, thiếu thốn sự hoàn chỉnh, đề nghị rất khó khăn để giảng dạy, mỗi đợt đào tạo chỉ diễn ra trong thời hạn ngắn, vì thế vốn trường đoản cú để fan tham gia sau khi hoàn thành khóa học cảm thấy không được để lưu giữ và áp dụng hàng ngày, học rồi lâu dần không áp dụng lại quên mất.

Chưa đầu tư đồng bộ

Ông vương Đình Lập - Phó trưởng phòng ban Dân tộc tỉnh giấc Nghệ An

Địa phương đang rất cố gắng nỗ lực trong bài toán gìn giữ với khôi phục bản sắc văn hoá của fan Ơ Đu nhưng kết quả còn không cao. Để bảo tồn bạn dạng sắc văn hóa của người Ơ Đu, cũng cần phải sự đầu tư chi tiêu về tài chủ yếu để tiến hành các đề tài phân tích khoa học, biên soạn và in thành giáo trình, tài liệu xem thêm giảng dạy dỗ tiếng Ơ Đu cho đồng bào”.

Đối cùng với 5 dân tộc dưới 1.000 fan hiện nay, bên nước đã có khối hệ thống các chính sách riêng giành cho từng dân tộc để xóa đói giảm nghèo, trong các số đó có những chính sách: cung ứng phát triển dân tộc bản địa Ơ Đu, cung ứng phát triển người Si La, cung ứng phát triển người Pu Péo, hỗ trợ phát triển fan Brâu, Rơ Măm. Nhưng phần nhiều các cơ chế này thường triệu tập vào phát triển kinh tế, xây dựng các đại lý vật hóa học mà thiếu đan ghép với các đề án về bảo đảm và phát triển văn hóa của các dân tộc. Và những chính sách, đề án về văn hóa, văn hoá các DTTS nói thông thường vẫn thường xuyên đứng biệt lập, ít gắn kết với các chương trình, đề án cách tân và phát triển về khiếp tế, bảo vệ môi trường... Nên hiệu quả chưa cao.

Năm 2005, tỉnh giấc Hà Giang vẫn triển khai dự án công trình “Hỗ trợ phát triển dân tộc Pu Péo” theo quyết định số 238/QĐ-UBDT của bộ trưởng, công ty nhiệm Ủy ban Dân tộc, với tổng số vốn liếng gần 10 tỷ đồng. Theo báo cáo của Ban dân tộc tỉnh Hà Giang, đơn vị được giao cai quản đầu tứ dự án, khoản vốn để bảo đảm văn hoá, chủ yếu là cung ứng phục dựng liên hoan chỉ ở mức 119 triệu đồng/7 thôn trong tầm 5 năm. Một con số khá khiêm tốn, nếu như chia hầu như cho 7 thôn, mỗi làng chỉ bao gồm 17 triệu đ để tổ chức triển khai lễ hội, mà thực tiễn thì tổ chức triển khai một liên hoan của người Pu Péo cần cần đến mức trăm triệu đồng. Cùng với chừng ấy tiền thì không thể làm gì được. Mà bạn dân thì không có mấy đk để góp phần khi cuộc sống còn khó khăn khăn.

Người say mê La nghỉ ngơi Điện Biên sống tập trung ở phiên bản Nậm Sin, xã thông thường Chải, thị trấn Mường Nhé, cả thảy có 47 hộ, cùng với 206 khẩu. Ông Lò Văn Hùng – Trưởng phòng dân tộc bản địa huyện Mường Nhé đến hay: trước đó địa phương cũng đều có Dự án “Bảo tồn, cải tiến và phát triển dân tộc si mê La”, nhưng hầu hết là đầu tư vào phúc lợi xã hội, giúp fan Si La thoát ra khỏi đói nghèo. Còn đầu tư chi tiêu bảo tồn văn hoá hầu hết chẳng có mấy nên việc mai một bạn dạng sắc là điều không thể kị khỏi. Cùng với việc trở nên tân tiến kinh tế, kĩ năng bị đồng hoá ngày 1 cao, chỉ còn rất ít thiếu nữ là mặc bộ đồ truyền thống, còn đàn ông thì đã ăn diện như người Kinh. Những phong tục tập quán, dân ca cũng chỉ bạn già còn nhớ ít nhiều”.

Xem thêm:

Một biểu thị khả quan liêu trong công tác làm việc bảo tồn văn hóa truyền thống người Ơ Đu là hiện vẫn còn khoảng 2 vạn fan Ơ Đu có xuất phát ở thị trấn Tương Dương, đang sống ở bản Khạp (Lào), vẫn còn giữ được trang phục truyền thống và ngôn ngữ Ơ Đu. Vừa qua, Ban dân tộc bản địa tỉnh nghệ an đã cùng với địa phương đưa đại diện thay mặt người Ơ Đu sinh sống Tương Dương quý phái thăm, giao lưu với bà bé tộc bạn Ơ Đu ở bản Khạp.


*
ghê hãi sulfat đồng “nhuộm” xanh nước bể bơi
*
bác bỏ sĩ gia đình khó mang lại với gia đình, vì chưng sao?
4 biện pháp giúp nhân viên văn phòng né bệnh