Chúng tôi trở lại Hà Giang, tìm gặp gỡ lại cánh mày râu trai kỳ quái này, và thật cần yếu tin nổi, chàng trai đẹp trai, đang ở tuổi 25, vẫn chẳng thể mặc quần!
5 năm trước, phóng viên báo chí Báo điện tử VTC News, đã gặp mặt chàng trai hết sức đặc biệt ở Hà Giang, lúc không thể… khoác được quần. Câu chuyện đã gây để ý cả nước, bởi vì nó hết sức đặc biệt và kỳ lạ. Công ty chúng tôi đã trở lại Hà Giang, tìm chạm chán lại đại trượng phu trai kỳ cục này.
Bạn đang xem: Chàng trai tq ở chuồng lợn, 12 năm chăm mẹ tâm thần
Một bằng hữu công an xã hồ nước Thầu (Hoàng Su Phì, Hà Giang) bảo: “Từ hồi Triệu Lao Lớ lên báo, nổi tiếng, thì ít thấy cậu ta xuất hiện ở xóm hơn, nên công ty chúng tôi cũng đỡ nhức đầu. Trước đó ngày như thế nào cậu ấy cũng chở củi với măng xuống thôn bán, mấy bà sồn sồn cứ tíu tít chạy ra xem. Cũng do cậu ấy đẹp trai sáng láng, nên khiến cho các ông chồng bức xúc ý kiến với bọn chúng tôi. Mà cửa hàng chúng tôi nhắc nhở cậu ấy thì chẳng thấm tháp gì, cũng không có cơ sở nào để xử phạt. Do lâu rồi ko thấy cậu ấy đâu, yêu cầu mọi bạn cũng dần dần đỡ bàn tán. Cũng vì vậy mà buôn bản không cố kỉnh được thực trạng thế nào”.
Nhiều năm trôi qua, mà lại đường vào trong nhà Triệu Lao Lớ vẫn vậy, thậm chí là còn xấu rộng xưa, do những trận mưa như trút bỏ nước ngơi nghỉ đỉnh Tây Côn Lĩnh cuốn xối đất, khiến cho đường trơ ra đông đảo ổ voi, sống trâu, trơn tuột chuồi chuỗi.
Triệu Lao Lớ là cánh mày râu trai rất siêng năng chỉ, chịu khó, từng tội không chịu đựng mặc quần.
Căn bên sàn gỗ lên màu đen bóng của Triệu Lao Lớ sống cuối bạn dạng Trung Thành, sống lưng chừng ngọn núi Chiêu Lầu Thi, ngọn núi vùng vĩ, chỉ thấp rộng “nóc bên đông bắc” Tây Côn Lĩnh một chút.
Tôi đến vào thời điểm cuối giờ chiều. Nắng vẫn xiên qua đỉnh Chiêu Lầu Thi, khiến cảnh thiết bị mờ ảo như vào cổ tích. Tôi call cửa, thì gặp ngay Triệu Lao Lớ, vẫn chỉ mặc độc dòng áo sơ mi, cùng với vạt áo trùng xuống, phất phơ che phần tử nhạy cảm.
Triệu Lao Lớ vẫn thế, vẫn đẹp mắt giai, trẻ trung, sáng láng chả không giống gì diễn viên điện ảnh. Điều đáng buồn, là chàng trai vẫn cấp thiết mặc nổi quần, mặc dù đã những năm trôi qua, với biết bao dị nghị.
Mở cửa cho khách vào xong, Triệu Lao Lớ chui tọt xuống bếp, rồi trốn đâu mất tiêu, gọi mãi ko về.
Thầy thờ bó tay
Anh Triệu Chàn Chiêng pha nóng nước, vẫn đôi mắt buồn như xưa: “Từ hồi nổi tiếng, nó ít ra khỏi nhà, cũng không nhiều tiếp xúc với người lạ. Lúc lên báo, có rất nhiều thầy thuốc, nhà nghiên cứu đến tận nhà khám phá căn bệnh tình của nó, nhưng cũng không giúp được gì. Mấy chưng sĩ ban đầu cũng xác minh thằng Lớ bên tôi bị thần kinh, mà lại họ kiểm tra, thì khẳng định nó bình thường hoàn toàn, bắt buộc họ cũng không giải thích nổi”.
Theo lời anh Chiêng, xuyên suốt 5 năm qua, kể từ khi lên báo, gia đình cũng rất được nhiều bạn trong vùng méc bảo, tìm tới thầy cúng, phù thủy, và gia đình vừa dẫn Lớ đi, vừa mời thầy cúng về, cơ mà tuyệt nhiên ko có tác dụng gì.
Anh Triệu Chàn Chiêng vẫn thuê rất nhiều thầy cúng, tuy vậy không ăn uống thua.
Anh Chiêng tuyệt hảo nhất với cùng một thầy cúng fan Mông sống xã túng bấn Sán. Ông này ngay sát 60 tuổi, người ốm gò, tuy nhiên cao, da dẻ hồng hào, cốt giải pháp rắn rỏi như cây nghiến. Đến nhà, ông bảo Triệu Lao Lớ bị con ma thiếu nữ hành. Bé ma này sẽ không mặc quần, vì thế nó bắt Lớ cũng đề nghị cởi truồng như nó. Hễ Lớ mặc quần, là nó hành đến ốm, ko ăn, không ngủ được, đề nghị Lớ sợ mà ám ảnh với loại quần.
Ông thầy cúng làm cho lễ, vung bé dao dung nhan lẹm chặt phựt một chiếc đứt cổ nhỏ gà, rồi dúi bé dao vào lò than rừng rực cháy. Lúc lưỡi dao đỏ rực, thì ông chuyển lên miệng, thè lưỡi liếm vào lưỡi dao, khiến cho lưỡi cháy xèo xèo. Ông đề nghị hơi rét trong miệng vào bạn Triệu Lao Lớ. Làm cho lễ xong, ông bảo đang đuổi cổ bé ma. Bé ma gớm vía không dám đến ngay gần nữa.
Cúng xong, thầy thờ bảo anh Chiêng rước quần bắt con trai mặc. Ấy cụ nhưng, Triệu Lao Lớ vẫn một mực không chịu đựng mặc. Lễ cúng ra mắt lần nữa, cơ mà vẫn chẳng ăn thua, Lớ cứ trơ ra, tất yêu chịu đựng được việc… mang quần. Ông thầy cúng chịu đựng thua, bảo bé ma này “dai như đỉa đói”.
Chị Triệu hương thơm Phan rất bi lụy vì cậu con trai khôi ngô của mình không chịu đựng mặc quần.
Vụ bái bái phức tạp và tốn nhát nhất, là do một thầy cúng fan Nùng nhà trì. Ông thầy này người xã Tụ Nhân, là thầy thờ giỏi, khét tiếng cả thị xã về tài “bắt ma”, giải bùa ngải.
Đến nhà, thầy cúng fan Nùng phán rằng, vậy nội của Triệu Lao Lớ đánh cắp trâu. Lúc dắt trâu xuống cho thung lũng, thì bị nhà trâu vạc hiện xua đuổi theo. Núm nội Lớ dắt trâu chạy thì bị đứt dây chun, tụt mất quần. Tuy nhiên không bắt được trộm, không đem lại được trâu, nhưng nhà trâu nhặt được cái quần của kẻ trộm. Người này vẫn yểm bùa vào dòng quần kia và yêu cầu đến mấy đời sau bùa mới phát huy hiệu nghiệm cùng Lớ đã phải ghánh chịu hậu quả do cụ nội khiến ra, sẽ là không mang được quần.
Mặc cho dù không thấy người thân trong gia đình trong gia đình kể chuyện này, cố nội cũng mất rất mất thời gian rồi, không có gì đối chứng, nhưng mà tin lời thầy cúng fan Nùng, đề xuất anh Chiêng đã mổ lợn, dê, gà, để thầy làm lễ giải bùa.
Ông thầy cúng người Nùng đã làm lễ cúng trong cả mấy ngày đêm trong nhà, xung quanh ruộng, cả vào rừng. Bái bái ngừng thì mời cả phiên bản đến ẩm thực ăn uống tưng bừng. Trước khi ra về, ông thầy còn bảo, vài hôm nữa Triệu Lao Lớ đang đòi cài quần để mặc. Thay nhưng, cả năm trôi qua, Triệu Lao Lớ vẫn tuyệt nhất định khước từ mặc quần.
Theo lời anh Chiêng, sinh bé ra, nuôi nấng từ bỏ nhỏ, cần anh Chiêng biết, Triệu Lao Lớ không bị tâm thần, khùng điên gì cả, nhưng bạn dạng thân anh cũng thiết yếu hiểu nổi vày sao cậu nhỏ anh lại sở hữu thói quen thuộc kỳ quặc như vậy.
Bỗng dưng sợ hãi quần!
Anh Triệu Chàn Chiêng, sinh vào năm 1972. Theo thánh sư kể lại, fan Dao vẫn định cư sống chân ngọn núi Chiêu Lầu Thi mấy trăm năm, nhưng gia đình Triệu Chàn Chiêng rủ nhau lên gần kề đỉnh núi cao bất tỉnh này ở thì mới được 4 đời.
Năm 18 tuổi, Chiêng đem sơn nàng trong bản, là Triệu hương thơm Phan, rộng Chiêng 2 tuổi. Năm 1990, chị Phan sinh nhỏ cả, là Triệu Chòi Quyên. Năm 1993 sinh cậu bé xíu kỳ quặc Triệu Lao Lớ. Bên nghèo, yêu cầu đến năm 1996, chỉ đẻ thêm cô gái Triệu mùi hương Chài thì dừng, ko đẻ thêm nữa.
Ở phiên bản người Dao này, nhà nào cũng sinh dăm bảy, thậm chí là chục con, nên tất cả 3 con như vợ chồng Chiêng là ít lắm. Cậu nhỏ cả Triệu Chòi Quyên rất đẹp trai, sáng láng. Học không còn lớp 12 thì mang vợ, rồi tiếp tục đến lớp trung cấp cho ở Hà Giang. Triệu mùi hương Chài học hết lớp 10 thì nghỉ, trong nhà giúp thân phụ mẹ, chờ có anh chàng nào phù hợp mắt thì cưới làm cho chồng.
Triệu Lao Lớ chuyên chỉ, chịu khó, lo mọi việc trong đơn vị như trụ cột.
Cậu nhỏ bé Triệu Lao Lớ sinh ra hoàn toàn thông thường như những đứa trẻ em khác. Trẻ nhỏ miền núi ở đâu cũng vậy, tất cả tấm áo khoác là may lắm, quần thì chẳng cần, đề xuất ít lúc mặc, trừ khi ngày đông quá lạnh lẽo giá. Lũ trẻ miền núi ít được phụ huynh để tâm, yêu cầu hàng ngày, khi cha mẹ lên nương, thì chúng bởi ở bên dưới suối, thậm chí là vũng nước bùn đất trước nhà. Nắm nên, tốt nhất có thể là ko mặc quần, kẻo phí.
Thế nhưng, khác với phần đa đứa trẻ em khác, khi đi học thì biết mặc quần, còn Triệu Lao Lớ thì nhất mực không thích che đi nửa bên dưới phần thân. Hễ phụ huynh mặc quần, Lớ lại dỡ ra. Cha mẹ đè nghiến ra mặc, thì Lớ khóc thét.
Không có cách nào ép buộc được con, vợ ck anh Chàn Chiêng, chị mùi hương Phan đành khoác Lớ tháo truồng. Vào lớp 1, Lớ tung tăng cắp sách tới điểm trường. Áo bắt đầu xúng xính bố mẹ sắm cho, nhưng lại quần ko có, tơ hơ đến lớp. Lớ hồn nhiên đùa giỡn với các bạn, mà lại không thấy hổ hang chút nào.
Năm lớp 1, cậu nhỏ xíu đặc biệt này còn giành danh hiệu học sinh giỏi. Giáo viên nhận xét Lớ cực kỳ ngoan, biết vâng lời, học xuất sắc môn toán, chỉ gồm điều ngoan nuốm không chịu mặc quần. Lên lớp 2, dìm thức được việc không khoác quần của chính bản thân mình là tai ác dị, bị những bạn, duy nhất là các bạn lớp trên trêu chọc, đề nghị Lớ không đi học nữa. Khuyên bảo con mãi không được, đề nghị anh Chiêng đành bắt buộc cho Lớ nghỉ ngơi học.
Chuyện bẵng đi các năm, chẳng ai suy nghĩ cậu nhỏ nhắn Triệu Lao Lớ ko mặc quần nữa. Nhà tại mãi đỉnh núi, vào rừng sâu, không nhiều tiếp xúc với bên ngoài, đề xuất chuyện Lớ ko mặc quần chỉ có người trong bạn dạng biết. Họ chú ý cảnh kia quen đôi mắt rồi, phải cũng không ai bình phẩm. Cho tới một ngày, Lớ qua tuổi dậy thì, biết đi xe máy, biết vào rừng đốn củi, chở củi, ngô, măng xuống xã phân phối kiếm tiền, cùng với cái phần tử sinh dục tơ hơ trước bàn dân thiên hạ, thì cả xã new xôn xao. Chuyện của Lớ khiến cho người dân cả huyện biết, rồi mọi fan thêu dệt đề nghị đủ những loại chuyện vui vẻ, tếu táo. Đến nỗi, thấy trẻ em cởi truồng, mọi fan đều call vui là “Triệu Lao Lớ”.
Với vẻ điển trai cùng thói quen kỳ quặc, Triệu Lao Lớ từng gây sốt cả nước mấy năm trước.
Điều đặc trưng nhất, theo ông Triệu Chàn Chiêng, thì cậu đàn ông cởi truồng của anh giờ sẽ là lao động chính gia đình. Bản thân anh Chiêng hay nhức ốm, bệnh lý khớp khiến mỗi thời điểm trái gió trở trời đau nhức không làm gì được, cậu bé cả đã mang vợ, sinh con, lo cuộc sống thường ngày riêng, đề nghị Lớ nên lo toan, cửa hàng xuyến mọi việc trong nhà vắt bố.
Lớ cũng là fan tháo vát nhất nhà, không nề hà việc gì cả. Tự lên nương, hái chè, đốn củi, mồi nhử con sóc, bé dúi, nhỏ gà rừng, rồi đi bốc vác, làm cho thuê trong bản, có bài toán gì là có tác dụng tất, mà tìm kiếm được đồng nào gửi hết cha mẹ. Về nhà, Lớ lại vào bếp như người bầy bà. Lớ nấu nạp năng lượng cũng ngon và khéo hơn hết mẹ. Lớ làm mọi bài toán rất nhanh, gọn gàng gàng, sạch sẽ. đơn vị cửa, xoong nồi lúc nào cũng sạch bóng vị Lớ luôn luôn chân luôn luôn tay.
Rời ngọn Chiêu Lầu Thi kinh điển và bạn dạng Trung Thành chìm hẳn vào rừng hoang, mây mù, anh Triệu Chàn Chiêng tập tễnh tiễn tôi xuống chân ước thang. Qua ánh điện mờ mờ hắt ra từ trên đầu hồi, tôi thấy Triệu Lao Lớ tênh hênh với mỗi cái áo sơ mi trên người, đang dắt bò từ đường mòn bên trên núi về chuồng.
Anh Chiêng gọi với bé trai, bảo kính chào khách. Lớ đứng từ xa cất tiếng chào, chứ cố định không chịu đựng lại gần. Chia tay khách, anh Chiêng bảo: “Tôi vẫn hy vọng có bác sĩ tuyệt nhà tâm lý nào đó giúp được em nó, chứ thờ bái mãi rồi vẫn không thấm tháp nhà báo ạ. Giờ mong muốn mỏi lớn nhất của tôi, là em nó mang được quần, tôi vẫn cưới ngay mang lại em nó một cô vk tốt!”.
Cha mất tự khi bắt đầu 4 tuổi, lưu Tú Cường một mình quan tâm mẹ bị bệnh tâm thần. Thừa qua khó khăn, anh biến hóa giáo viên xuất sắc và là speeker truyền rượu cồn lực cho các người.
"Tôi niềm hạnh phúc khi không đổi thay gánh nặng trĩu của buôn bản hội và có cơ hội nhận định giá trị bạn dạng thân", lưu lại Tú Cường (32 tuổi), Hiệu phó Trường cung cấp 2-3 Thực nghiệm huyện Vọng tế bào (tỉnh Quý Châu, Trung Quốc), bắt đầu khi kể về câu chuyện nhiều năm vừa đi học, vừa quan tâm người mẹ bị căn bệnh tâm thần, theo Sohu.
Lưu có mặt tại một ngôi làng ngơi nghỉ miền núi thị xã Vọng Mô. Năm anh lên 4, phụ thân anh bé nặng rồi qua đời. Đối khía cạnh cú sốc lớn, mẹ anh bị sang trọng chấn tư tưởng và mắc chứng náo loạn tâm thần. Miếng ruộng của gia đình cũng phải buôn bán để lo cỗ áo cho cha.
Mẹ anh ko còn kỹ năng lao động, mọi bài toán đều dựa vào Lưu. Còn ít tuổi, không có ai thuê làm cho việc, lưu giữ tự mướn lại miếng ruộng cũ của mái ấm gia đình để trồng lúa. Bạn ta trả công anh 250 kilogam gạo, đủ nhằm hai chị em con ăn uống trong một năm.
Hoàn cảnh quá khó khăn nhưng Lưu luôn hiểu rằng chỉ bao gồm học tập và kiến thức mới rất có thể giúp mình thành công nên anh quyết không vứt học, dù đề xuất đánh đổi bất cứ giá nào.
![]() |
Lưu Tú Cường được thai chọn là "Giáo viên tốt nhất Trung Quốc" năm 2018. |
học tập để chuyển đổi số phận
Năm 7 tuổi bắt đầu được vào lớp 1, lưu lại xuất sắc giành vị trí thứ 3 toàn thị trấn khi tốt nghiệp đái học. Anh nói rằng thời đó, tín đồ dân nông thôn không thực sự coi trọng chuyện học tập hành tuy vậy anh luôn ý thức tự đọc thêm sách - vật dụng đã đem lại cho anh "điều kỳ diệu".
Tuy nhiên, do vấn đề kinh tế, lưu lại không vào được trường cấp cho 2 của huyện. Cuối cùng, anh trường đoản cú mình tìm kiếm được một trường bốn thục cùng được miễn khoản học phí khi giành thủ khoa đầu vào.
Lưu đưa người mẹ cùng đi theo đến điểm trường mới. Không có tiền thuê nhà, anh sử dụng rơm rạ để dựng một căn chòi tạm, đào một hố đất trước đơn vị rồi đặt dòng nồi sắt lên làm phòng bếp nấu ăn.
Sau tiếng học, anh đi nhặt truất phế liệu đem buôn bán hay làm thuê nhỏ nhặt vào vào ngày cuối tuần để kiếm tiền nuôi cả hai chị em con. Từng tuần, anh kiếm được khoảng trăng tròn nhân dân tệ, số tiền rất ít không đủ đến sinh hoạt dù anh sẽ tằn tiện hết mức.
![]() |
Lưu đi nhặt truất phế liệu nhằm trang trải cuộc sống |
Năm 2004, giữ Tú Cường xuất sắc nghiệp cấp cho 2 và được nhận vào trường THPT hàng đầu huyện An Long. Ngày nhập trường, anh chỉ bao gồm 600 nhân dân tệ - số chi phí anh kiếm được trong kỳ nghỉ hè nhờ làm cho công nhân thay thế đập thủy điện.
Số tiền ít ỏi không đủ lúc thuê một căn nhà, lưu lại đành đề nghị thuê một chuồng lợn vứt không gần trường với cái giá 200 quần chúng. # tệ cho cả năm. Chuồng lợn 4 bề không tồn tại cửa, anh bắt buộc dùng bao sở hữu để đậy chắn tạm.
Trong 3 năm cung cấp 3, lưu lại vừa học tập vừa làm việc kiếm sống.
Kỳ thi đại học năm 2007, anh thi trượt do bé đau, cơ thể suy nhược sau thời gian lao lực quá dài. 8X tuyệt vọng và nghĩ tới các điều tiêu cực. Tuy nhiên anh chuyển đổi suy nghĩ lúc lật lại nhật cam kết và nhìn thấy một cái anh từng viết: "Tôi vẫn khóc khi mình không có giày đi, cho đến khi bắt gặp một fan còn không có chân để đi giày".
![]() |
Lưu Tú Cường vừa đi học, vừa chăm lo mẹ. |
Anh vực lại tinh thần, từ nhủ mình còn như ý hơn tương đối nhiều người vì gồm mẹ. "Bà không nuôi nấng hay quan tâm tôi nhưng mà chỉ cần có mẹ, tôi vẫn còn đấy mái ấm".
Anh quyết tâm thi lại. Mon 8 năm đó, anh thuyết phục được hiệu trưởng một trường bốn cho mình nhập học trở lại. Đến kỳ thi năm 2008, anh đậu vào ĐH Sư phạm Lâm Nghi (nay là Đại học Lâm Nghi). Ngày dấn giấy báo, lưu giữ ôm chị em và khóc do sung sướng.
Dù khoản chi phí khóa học và tiền ngơi nghỉ ở đh là mối lo lớn, giữ vẫn bền chí với suy nghĩ chỉ có học tập mới góp anh chuyển đổi số phận. Mon 8/2018, mẩu truyện của anh được chia sẻ trên mạng, không ít người cảm rượu cồn và đã cùng chung tay góp đỡ.
ĐH Lâm Nghi cũng sắp xếp chỗ ở trong thời điểm tạm thời cho hai người mẹ con và sắp xếp cả các bước bán thời gian trong trường để anh vừa tiện học hành, vừa chăm lo mẹ.
Không hy vọng để ai yêu mến hại
Sau lúc nhập học, các doanh nghiệp, mạnh mẽ thường quân vẫn liên hệ, ngỏ ý hỗ trợ nhưng lưu giữ từ chối. Anh bảo rằng mình đầy đủ sức có tác dụng việc, trang trải, ý muốn được tín đồ khác tôn trọng chứ chưa hẳn để bạn ta yêu mến hại.
Anh còn hỗ trợ đỡ nhiều yếu tố hoàn cảnh khó khăn hơn. Giữa những năm đại học, Lưu đang gửi một trong những phần tiền làm thêm sẽ giúp đỡ đỡ 3 người em nhưng anh từng gặp hồi đi nhặt phế liệu sinh sống quê.
Năm 2012, khi chuẩn bị tốt nghiệp đại học, Lưu nhận thấy cuộc gọi xuất phát từ một em gái nhưng anh từng quen lúc đi nhặt phế liệu. Cô nói ko muốn tới trường nữa và chuẩn bị sửa rước chồng. Nghe xong, Lưu buồn bã và anh quyết cần về quê dạy dỗ học.
"Tôi muốn tạo thành sự thay đổi cho quê nhà", lưu lại bày tỏ. Anh nói hy vọng những đứa trẻ nghỉ ngơi quê đọc rằng cuộc sống đời thường cần phải gồm ước mơ.
Anh biến giáo viên một trường cung cấp 2-3 sinh hoạt quê. Năm đầu tiên, anh được phân công thống trị nhiệm một lớp 9. Thời điểm cuối năm đó, lớp anh bao gồm số học sinh đậu vào lớp 10 nhiều nhất khối.
Năm 2015, anh đổi mới chủ nhiệm của lớp 10 bao gồm thành tích yếu độc nhất trường. Sau thời điểm nhận lớp, anh bước đầu chấn chỉnh thể hiện thái độ và nâng cao sự trường đoản cú tin cho những em. Để gần gụi hơn những học sinh của mình, lưu lại còn mời các em về nhà cùng tự nấu ăn uống để đãi.
![]() ![]() |
Lưu Tú Cường biến chuyển giáo viên và diễn thuyết được ngưỡng mộ. |
Sau 3 năm, cả lớp đã gồm sự chuyển mình đáng khiếp ngạc. Cả 47 học viên đều đậu đại học. "Tôi ý muốn nói với những em rằng đừng bao giờ coi nhẹ ước mơ. Đó là nguyên nhân tôi đến đây", Lưu phân chia sẻ.
Năm 2018, anh được bổ nhiệm làm hiệu phó của Trường cấp cho 2-3 Thực nghiệm thị trấn Vọng Mô.
Xem thêm: Bài văn tả một người thân của em, tập làm văn lớp 5, top 312 bài văn tả người lớp 5 hay nhất
Trong 7 năm đi dạy, Lưu tiếp tục đến công ty từng học viên để tìm hiểu thực trạng của từng em. 8 mẫu xe máy của anh ý đã hư trên hành trình dọc theo từng xóm bé dại của vùng núi. Đổi lại, anh góp được 40 học sinh khó khăn có thời cơ trở lại trường.
Lưu Tú Cường cũng trở thành diễn thuyết truyền đụng lực được ngưỡng mộ. Anh đã gồm hơn 1.100 bài speeker ở khắp địa điểm trên khu đất nước. Anh nhận định rằng chìa khóa để chuyển đổi mỗi bạn là "sự thức tỉnh" - tấn công thức học sinh và cả sự vồ cập của làng hội cho việc nghiệp giáo dục.
Năm 2018, anh được thai chọn là "Giáo viên tốt nhất có thể Trung Quốc". Lưu hạnh phúc với thương hiệu này tuy thế anh nhận định rằng "mình chỉ là bạn may mắn", thực tiễn còn nhiều giáo viên giỏi vẫn đang giữ được vị trí ở đầy đủ vùng sâu, vùng xa và hết lòng bởi học sinh.