Không ai, tất cả thi sĩ, hoàn toàn có thể đo lường được sức đựng trong trái tim của bạn mẹ

Có lẽ không tồn tại bất kì ngữ điệu nào gồm thể diễn đạt được sự hi sinh cừ khôi mà những người mẹ dành riêng cho những đứa con của mình. Tín đồ ta vẫn hay nói, người thiếu nữ thì rất yếu đuối, dẫu vậy người người mẹ lại vô cùng mãnh mẹ. Cảm tình của bà mẹ tựa như 1 phần của không khí, thiết yếu nhìn thấy, giản đơn tuy nhiên lại không thể thiếu. Cho dù cả nhân loại có mắng nhiếc bạn, chửi bươi bạn, quật xẻ bạn, chúng ta vẫn luôn luôn tìm thấy sự cẩn trọng trong tình thương của bà bầu mình. Sau đây là những mẩu chuyện quà tặng cuộc sống tốt về mẹ, để ta biết rằng, mẹ tuyệt đối đến nhường nhịn nào:

*

Tình mẹ

Một cậu nhỏ nhắn mời bà mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường đái học.

Bạn đang xem: Câu chuyện về mẹ hay nhất

Điều cậu bé xíu sợ vẫn thành sự thật, bà bầu cậu bé nhận lời. Đây là đầu tiên tiên đồng đội và giáo viên nhà nhiệm gặp mặt Mẹ cậu bé bỏng và cậu hết sức xấu hổ về vẻ bề ngoài của người mẹ mình. Mặc dù cũng là một trong người đàn bà đẹp nhưng lại bà bao gồm một vết sẹo bự che gần toàn thể mặt mặt phải. Cậu bé nhỏ không khi nào muốn hỏi bà mẹ mình nguyên nhân bị lốt sẹo khủng vậy.

Vào buổi họp mặt, mọi tín đồ có tuyệt vời rất đẹp mắt về sự dịu dàng êm ả và vẻ đẹp tự nhiên và thoải mái của người bà bầu mặc mang lại vết sẹo đập vào mắt, tuy vậy cậu bé xíu vẫn hổ ngươi và đậy mình vào một góc kiêng mặt hồ hết người.

Ở đó, cậu nhỏ nhắn nghe được mẹ mình thủ thỉ với cô giáo."Làm sao chị bị dấu sẹo do đó trên mặt?" cô giáo của cậu hỏi. Người mẹ trả lời, "Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong nhà thì lửa bốc lên."

Mọi fan đều sợ không đủ can đảm vào vày ngọn lửa đã bốc lên thừa cao, và ráng là tôi chạy vào. Lúc tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống tín đồ nó cùng tôi nôn nả lấy mình bịt cho nó. Tôi bị tiến công đến bất tỉnh xỉu nhưng lại thật là như ý là gồm một anh lính cứu hỏa sẽ vào với cứu cả hai người mẹ con tôi." Người chị em chạm vào lốt sẹo nhăn nhúm bên trên mặt. "Vết sẹo này không chữa được nữa, nhưng cho tới ngày hôm nay, tôi chưa hề tiếc nuối về điều tôi đã làm."Đến đây, cậu nhỏ bé chạy thoát ra khỏi chỗ nấp của chính bản thân mình về phía Mẹ, nước mắt sống lưng tròng. Cậu bé bao phủ lấy Mẹ bản thân và cảm giác được sự hy sinh của Mẹ giành riêng cho mình. Cậu nhỏ bé nắm chặt tay mẹ suốt một ngày dài hôm kia như không thích rời.

Xin chớ làm bà mẹ khóc

Con của tôi đâu? Người mẹ trẻ hỏi vào nỗi mừng vui sau đó 1 cuộc quá cạn mệt nhọc. Cùng với khuôn phương diện rạng ngời, chị đón lấy đứa trẻ từ tay vị bác bỏ sĩ. Cụ nhưng, niềm vui bỗng tắt lịm bên trên môi chị khi chú ý thấy cấu tạo tai ko kể của đứa bé không tựa như những đứa trẻ con khác.

Thế tuy thế đứa trẻ vẫn may mắn nghe đọc được bình thường. Điều này có nghĩa cấu tạo tai trong của đứa trẻ vẫn phát triển tốt. Tuy nhiên, người chị em vẫn không khỏi lo bi đát về khiếm khuyết của nhỏ mình. Điều kia càng khiến cho người bà mẹ thêm xót xa với thấy mình bao gồm lỗi cùng với con. Ngược lại, đứa trẻ con vẫn vô tứ vui sống, không hay biết được những gì về khuyết tật của mình.

*

Cho mang đến một ngày kia, cậu nhỏ xíu đi học tập về và ôm chầm mang mẹ, rồi òa khóc: “Mẹ ơi! chúng ta trêu chọc con, chúng nói nhỏ là đứa trẻ bị ‘cụt’ tai!”. Những tiếng nói của nhỏ như một lốt dao cứa vào trái tim người mẹ. Ôm chặt nhỏ vào lòng, người bà mẹ như ôm trọn cả nỗi khổ sở của mình. Rồi trong khoảng thời gian rất ngắn đó, cậu bé bỗng dứt khóc. Quay quan sát mẹ, cậu nhỏ xíu rắn rỏi nói: “Con sẽ chứng tỏ với mọi fan rằng nhỏ tuy khuyết tật về thân thể, nhưng mà con sẽ không còn khuyết tật về trọng tâm hồn. Bà bầu đừng khóc nữa, bà bầu nhé!”.

Ngày tháng trôi qua, đứa trẻ to lên cùng rất khuyết tật của cơ thể. Như để dẫn chứng cho lời hứa năm như thế nào của mình, cậu bé luôn chăm tâm học tập với không hoàn thành nỗ lực tra cứu tòi, học hỏi và giao lưu những điều nằm ngoài sách vở. Cậu nhỏ nhắn còn tỏ ra có năng khiếu sở trường vượt trội về bộ môn ngữ văn và thanh nhạc. Thành tích học tập của cậu bé bỏng xuất sắc cho nỗi các giáo viên luôn khẳng định với bố mẹ cậu nhỏ xíu rằng, nếu liên tục trau dồi với rèn luyện, cậu nhỏ bé sẽ là 1 trong nhân tài của đất nước. Kể làm thế nào cho xiết nỗi mừng vui của chị em khi bắt gặp những thành quả của nhỏ mình. Tiếng đây, người bà bầu đã bắt đầu an lòng hơn về khiếm khuyết của đứa con, tuy rằng tự sâu thẳm trái tim, người bà bầu vẫn cầu sao con mình được lành lặn về thân thể.

Một ngày kia, cuộc sống cậu nhỏ bé dường như được mở ra với một tia hi vọng mới. Những bác sĩ chuyên khoa xác minh cậu rất có thể được ghép tai, chỉ cần phải có ai đó đồng ý hiến tai cho cậu. Gắng là mẹ và người phụ vương lao vào cuộc kiếm tìm kiếm người rất có thể hiến tai mang lại đứa con. Một ngày nọ, người phụ thân trở về nhà với khuôn mặt đầy náo nức và thông báo rằng: “Ba đã tìm kiếm được người từ nguyện hiến tai cho con”.

Cuộc phẫu thuật thành công xuất sắc đẹp, cậu bé nhỏ được ghép một song tai mượt mại, hoàn hảo. Ráng nhưng, cậu nhỏ xíu không sao tìm được ra fan đã hiến khuyến mãi tai mang lại mình. Fan ta nói rằng người đó mong mỏi được hy sinh thầm lặng cùng quyết không bật mí danh tánh.

Thế rồi cậu bé nhỏ lớn lên và thay đổi một nhạc sĩ nổi tiếng. Nổi tiếng của cậu vượt thoát ra khỏi đại dương cùng vang đến mức những nước lạm cận. Lúc này, quý ông trai ấy đang trở thành một fan thành đạt và giàu có. Cụ nhưng, cánh mày râu vẫn luôn trăn trở về việc vẫn chưa thể đền đáp tín đồ đã hiến tặng đôi tai mang lại mình. Thi thoảng, trong số những lần cá biệt về thăm cha mẹ, cánh mày râu trai lại hỏi người phụ thân về tin tức của vị ân nhân, nhưng cha cậu cũng chỉ khước từ tuyệt vọng. Còn bạn mẹ, như phần nhiều khi, lặng lẽ xõa tóc ngồi lặng im trong một góc phòng ấm áp nhìn cậu. Có vẻ như tuổi già đang sớm đến với bà và điều ấy khiến bà đổi thay tính nết.

Kể từ ngày đứa đàn ông được ghép tai và bước đầu sống cuộc sống tự lập, người mẹ trở phải xa biện pháp dần. Bà không hề hàn huyên nói chuyện cùng cậu con, thậm chí đôi khi chàng trai có xúc cảm như người chị em đang thay lẩn né mình. “Có thể chị em giận vày mình đã không thường xuyên làm việc bên chị em nữa”, nam giới trai vẫn luôn áy náy về điều đó. Cố nhưng, cuốn theo vòng xoáy của công việc, anh lại thường xuyên rời xa gia đình đến với các chuyến lưu giữ diễn lâu năm ngày của mình.

Một ngày nọ, đàn ông trai được tin chị em của mình ốm nặng. Đáp chuyến bay sớm nhất về nhà, anh lao đến cơ sở y tế với mẹ. Nhìn mẹ thoi thóp số đông hơi thở ở đầu cuối trên chóng bệnh, cánh mày râu trai cúi xuống ôm chị em nức nở khóc. Quý ông trai hôn lên đôi bàn tay gầy guộc bao năm tảo tần nuôi anh khôn lớn. Anh hôn lên vầng trán hằn mọi nếp nhăn thời gian của mẹ, rồi run run, anh thanh thanh vuốt lên mái tóc bội nghĩa trắng của mẹ. Thốt nhiên anh sững sờ nhận ra: bà mẹ anh đã hết đôi tai nữa. Tiếng thì anh đang hiểu vày sao bao năm nay, mẹ lại luôn tìm giải pháp xa lánh anh… Anh cũng phân biệt sự thật là đã không ít năm rồi, mẹ không hề cắt tóc, vô cùng ít khi ra khỏi nhà và không mấy khi tiếp xúc với những người dân xung quanh.

Rưng rức khóc, đàn ông trai quỳ xuống mặt mẹ, bao phủ lấy cơ thể nhỏ bé của bà. Anh hôn lên má, lên trán bà những chiếc hôn đầy yêu thương với thầm thì: “Mẹ ơi! người mẹ đã cho con sự sống cùng ban tặng kèm cho bé cả cuộc đời của mẹ!”.

Hoa hồng tặng kèm mẹ

Anh ngừng lại. Tiệm buôn bán hoa nhằm gửi hoa tặng kèm mẹ qua mặt đường bưu điện. Người mẹ anh sống phương pháp chỗ anh khoảng tầm ba trăm ki-lố-mét. Lúc bước ra khỏi xe, anh thấy một nhỏ bé gái vẫn đứng khóc mặt vỉa hè. Anh cho và hỏi nó sao lại khóc.

Cháu hy vọng mua một bồng hoả hồng để bộ quà tặng kèm theo mẹ cháu – nỏ nức nở – nhưng cháu chỉ bao gồm bảy mươi lăm xu trong những lúc giá hoa hồng đến hai mươi đô la.

*

Anh mỉm cười và nói với nó:

– Đến đây, chú sẽ thiết lập cho cháu.

Anh liền cài đặt hoa mang đến cô bé bỏng và để một bó hồng để gửi cho chị em anh. Kết thúc xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi dựa vào xe về công ty không. Nó vui mừng nhìn anh trả lời:

– Dạ, chú cho cháu đi nhờ mang đến nhà chị em cháu.

Rồi nó chỉ đường cho anh lái xe mang lại một nghĩa trang, chỗ có 1 phần mộ vừa new đắp. Nó chỉ ngôi chiêu mộ và nói:

– Đây là nhà của mẹ cháu.

Nói xong, nó ăn cần để nhánh hoa hồng lên mộ.

Tức thì anh trở lại tiệm buôn bán hoa bỏ bỏ thương mại dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hoa hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh vẫn Lái một mạch cha trăm ki-lô-mét về nhà người mẹ anh để trao tận chỗ bà bó hoa

Người mẹ ăn xin

Có một người chị em nghèo, bà bao gồm một người con trai. Bà vô cùng yêu yêu mến đứa con trai này, tuy nhiên nhà rát nghèo tuy nhiên bà luôn cố gắng tìm cách để đứa con trai của mình được đến trường với học tập.

Công việc hằng ngày của bà là mang bao đi từng bên từng nhà để xin từng ráng gạo để nhỏ được no bụng và có tiền cho trường. Ngày nào thì cũng thế, bà đi từ hết sức sớm và đi vô cùng xa nhà. Vày bà biết trường hợp để nam nhi mình với hàng xã biết nhỏ bà đang xấu hổ nhưng mà không chịu đến lớp nữa, bắt buộc bà tới những nơi cách xa chỗ mình ở để xin từng nuốm gạo. Từng ngày như thế và rồi bao năm trôi qua đứa con trai của bà cũng vào được đh bằng đa số nắm gạo mà bà bầu cậu đi xin mà không hề biết mẹ làm công việc đi xin gạo hằng ngày.

*

Ngày cậu nhập học cũng là ngày Mẹ cũng đã già và bao khoản phí tổn để nhập học đè nặng trên vai người chị em già. Ngày ấy ở trường thọ viên đi học sẽ ở phân phối trú đề xuất mỗi mái ấm gia đình sẽ buộc phải gửi gạo lên để khu nhà bếp nấu mang đến sinh viên ăn vào thời điểm tháng đó. Cứ đầu hàng tháng người bà bầu lại có vài trăm ngàn lên mang lại cậu con trai và một bao gạo mang lại nhà bếp. Bà ko để cho tất cả những người con trai biết, bà âm thầm đi tự cổng sau ngôi trường để mang gạo vào nhà bếp.

Khi đến phòng bếp người đầu bếp thấy một bà già khuôn mặt nhăn nheo, sườn lưng còng, hai con mắt sâu với làn domain authority rám nắng. Fan đầu bếp hỏi bà đi đâu, bà nói “tôi mang gạo mang đến nộp cho đàn ông tôi”. Người đầu bếp mở bao gạo ra để kiếm tra, lúc bao gạo được mở fan đầu bếp cảm thấy không thể tinh được pha lẫn giận dữ rồi nói “bà có gạo về đi” cửa hàng chúng tôi không nhận những thứ gạo bỏ cùng một bao như thế. Bà lão cúi gầm mặt xuống rồi cùng với vẻ mong xin và nói “nhà tôi nghèo lắm, đích thực tôi chỉ gồm gạo vậy này xin anh thừa nhận dùm mang đến tôi xin cám ơn”. Thấy vẻ mặt bà lão tội nghiệp nên người đầu bếp đành nhận với dặn : “lần sau là tôi không sở hữu và nhận gạo như vậy này nữa đâu nha!”. Nói chấm dứt bà lão cúi đầu cám ơn rồi lặng lẽ bước đi.

Rồi 1 mon lại trôi qua bà lại làm quá trình như mon trước, bà sở hữu bao gạo với rất nhiều loại gạo như mon trước, mỗi máy một nhiều loại và bà cũng cố gắng nan nỉ để bạn đầu phòng bếp nhận, lần này anh ta khôn xiết cáo gắt với bà dẫu vậy vẫn nhận. Trong thâm tâm anh ta tự nhủ rằng mon sau tuôi sẽ không còn nhận thứ gạo này của bà nữa, nấu cơm trắng thật nặng nề khăn. Rồi liên tiếp 1 mon nữa, bà lão vẫn cứ mang sản phẩm công nghệ gạo tựa như các lần trước, lần này bạn đầu phòng bếp là mắng bà :”Tôi đã bảo với bà rồi, tôi không nhận gạo này nữa. Bà mang đến đi!”. Tôi đã báo chuyện này mang lại hiệu trưởng. Lần này thì bà ngồi phệt xuống đất, sống lưng bà sẽ cong vì từng ngày phải với bao đi mọi nơi xin gạo.”. đầy đủ giọt nước mắt bước đầu lăn trên gương mặt gầy. Rồi bà nói :”Tôi xin lỗi, cơ mà thực sự không có cách như thế nào khác. Tôi xin anh đừng báo với hiệu trưởng, tôi xin đừng để đàn ông tôi biết, nếu như biết nó sẽ không muốn đi học nữa, vì đây là gạo hàng ngày tôi đi xin để sở hữu được cho nên nó mới như thế.” tín đồ đâu phòng bếp lặng bạn đi rồi ngồi xuống đở bà cố gắng ngồi và nói :”Cho tôi xin lỗi, tôi đắn đo chuyện này. Tôi đang báo chuyện này cho Hiệu Trưởng tuy thế không để con bà biết đâu, bà cứ yên tâm.”

*

*

Quà Đặc Biệt cho Con

Con trai: Mẹ, con mong mỏi có món quà quan trọng nhân dịp con 18 tuổi. Được không Me?
Mẹ: Không!Con trai: vì sao không?
Mẹ: Đừng biện hộ mẹ!Con trai: Ôi trời, người mẹ bất công vượt đi!

Từ ngày đó, đại trượng phu trai ko thèm thì thầm với bà mẹ mình. Vài ba ngày trước thời gian ngày sinh nhật, nam giới trai được chẩn đoán bệnh về tim và tất cả thê chỉ sinh sống được vài ngày. Người cha đang làm cho tận hải ngoại. Fan duy nhất bên chàng trai là Mẹ.Con trai: mẹ ơi, bé sẽ chết bắt buộc không mẹ?
Mẹ: Ồ, chẳng đâu vào đâu con. Đừng lo lắng.Y tá (thì thầm): Bà gồm chắc bà mong muốn làm điều này chứ?
Mẹ (thì thầm): Tôi chắn chắn.Vài ngày sau con trai trai phục hồi và được đến về nhà. Ngay lập tức khi bước đi vào nhà cánh mày râu trai cảm thấy có gì đó khác lạ.Chàng trai la to: bà mẹ ơi, con về rồi nè!Không bao gồm tiếng trả lời.Chàng trai bước vào phòng mình, thấy bên giường một tờ giấy gấp gọn. Cậu mở ra và cầm khét tiếng nấc. Thư chị em viết:– con trai, chắc con còn nhớ cần thiết về món quà đặc trưng nhân ngày con được 18 tuổi chứ? Mẹ tặng kèm con món kim cương quý nhất cơ mà Mẹ chưa từng trao cho ai. Chị em trao cho nhỏ trái tim Mẹ. Dù chị em không còn, nhưng bà bầu biết, con của mẹ sẽ thành công xuất sắc và không làm mẹ thất vọng.Yêu con.

Xem thêm: Ngày Kinh Nguyệt Của Con Gái, Chu Kỳ Kinh Nguyệt Bình Thường Dài Bao Nhiêu Ngày

Chàng trai quỵ xuống đất cùng khóc phệ tiếng:– bà bầu ơi, mong gì nhỏ không xử với bà bầu như thế!

Tám khẩu ca Dối Của Mẹ

1. Câu chuyện ban đầu khi tôi còn là 1 trong đứa trẻ em nghèo khó. Gia đình tôi chẳng đủ ăn. Mỗi lúc có chút cơm trắng trắng, mẹ tôi thường nhịn nhường phần cơm trắng tinh cho tôi. Bà bầu thường nói: “Ăn đi con. Bà mẹ không đói!”2. Người mẹ tôi thường xuyên đi câu cá tại một khúc sông ngay sát nhà. Mỗi lúc có cá, bà bầu cũng dường cá mang lại tôi. Một lần, mẹ bắt được hai nhỏ cá, bà mẹ liền làm bếp nồi súp. Khi tôi ăn súp, người mẹ ngồi xung quanh và ăn uống chút cá thừa kết dính xương cơ mà tôi bỏ ra. Tôi xúc hễ khi chứng kiến điều này. Lần khác, tôi gắp một khúc cá vào chén Mẹ. Tức thì tức khắc bà mẹ từ chối, nói: “Con ăn uống đi. Người mẹ không thích nạp năng lượng cá!”3. Để có tiền mang đến tôi ăn học, chị em làm việc một ngày dài lẫn đêm. Một tối nọ, tôi tỉnh giấc thấy bà mẹ đang làm việc dưới ánh nến. Tôi nói, “Mẹ ơi, đi ngủ thôi, muộn rồi, mai có tác dụng tiếp.” bà mẹ tôi cười, nói: “Con ngủ đi. Mẹ chưa thấy mệt.”4. Ngày tôi thi cuối cấp, bà mẹ tôi chở tôi cho trường. Bà bầu chờ tôi các giờ ngay thức thì dưới tia nắng gay gắt. Chuông vừa reo, tôi chạy ù đến chỗ Mẹ. Chị em ôm tôi và chuyển liền cho tôi ly trà rét mà mẹ đã chuẩn bị sẵn vào bình thủy. Tôi đưa lại cho chị em ly trà để hai bà bầu con thuộc uống. Người mẹ nói, “Con uống đi. Người mẹ không khát!”5. Ngày phụ vương qua đời, mẹ phải đóng luôn luôn vai người cha. Bà bầu làm cật lực hơn để đáp ứng nhu cầu nhu ước gia đình. Cho dù vậy, khá đầy đủ lần, shop chúng tôi phải chịu đựng đựng chiếc đói. Thấy mái ấm gia đình khốn khổ, một người bầy ông sống giải pháp nhà tôi vài ba ngôi nhà, ngỏ ý ao ước giúp đỡ. Ông muốn Mẹ tôi đi bước nữa cùng với ông. Nhưng người mẹ tôi từ chối: “Tôi không nên tình yêu! bé tôi là đủ.”6. Sau khi giỏi nghiệp, ra trường cùng tôi như ý có câu hỏi làm. Chị em tôi lúc này đã già. Đáng lẽ người mẹ đến tuổi sinh sống nhưng bà bầu vẫn ra chợ để cung cấp chút rau bà mẹ trồng được trong sân vườn nhà. Tôi biếu bà bầu tiền nhưng người mẹ tôi từ bỏ chối, nói: “Mẹ gồm đủ chi phí xài mà!”7. Tôi tranh thủ thời gian để mang luôn bằng Thạc sỹ. Với tấm bởi thạc sỹ, tôi gồm được công việc tốt hơn, lại được bảo hộ ở lại Hoa Kỳ. Tôi ý muốn đưa bà mẹ qua để hưởng thụ cuộc sống đời thường cuối đời thật thanh nhàn tại Hoa Kỳ. Tuy vậy Mẹ không thích phiền, nói: “Mẹ xa lạ sống thủng thẳng nhã, không có tác dụng gì.”8. Bà mẹ bị bệnh nặng. đứt quãng đại dương, tôi vẫn gấp vã về. Quan sát Mẹ nhỏ xíu hom hem, nằm bất động trên giường căn bệnh sau phẫu thuật, tôi nhảy khóc. Mẹ vẫn mỉm cười, nói khẽ: “Đừng khóc, con trai của mẹ! người mẹ không đau!”

Chiếc Răng Khôn Nổi Tiếng

Chuyện kể, gồm cậu bé bỏng nọ sinh sống với mẹ cậu. Cả hai đều rất nghèo. Cậu nhỏ bé tuy vận rất thông minh với đĩnh đạc. Càng lớn, cậu càng yêu cầu khôn ngoan cùng khôi ngô tuấn tú.Nhưng người mẹ cậu lại buồn.Một ngày, cậu hỏi Mẹ, “Mẹ ơi, sao lại mẹ lại buồn?” mẹ cậu đáp, “Con trai, gồm một công ty tiên tri tiên báo với mẹ rằng, bất cứ ai có răng khôn mọc hệt như con, sau này sẽ tương đối nổi tiếng.”Cậu lại hỏi, “Ủa mẹ không thích con nổi tiếng sao?”– đàn ông yêu quý của mẹ! tất cả người mẹ nào lại không muốn nhìn thấy con mình nổi tiếng? Mẹ bi ai vì bà bầu nghĩ rằng, khi nổi tiếng rồi, con sẽ quên mất người mẹ và xa lánh mẹ.Nghe đa số lời tự Mẹ, cậu bé bước đầu khóc. Bất chợt, cậu chạy thoát ra khỏi nhà, nhặt đem hòn đá và đập mạnh vào chiếc răng khôn của mình. Miệng cậu đầy máu.Mẹ cậu chạy ra, choáng váng trước số đông gì cậu bé nhỏ làm, mẹ hỏi, “Con trai, bé đang làm cái gi thế?”– chị em ơi, nếu các chiếc răng này khiến mình nhức buồn, bé thà chẳng bao gồm chúng thì hơn. Chúng vô ích cùng với con. Nhỏ không muốn danh tiếng vì những chiếc răng này. Bé muốn danh tiếng vì đang biết phụng dưỡng mẹ.Cậu bé bỏng đó đó là nhà thánh thiện triết danh tiếng người Ấn, Chanakya (350–283 trước Thiên Chúa giáng sinh)

Phim ngắn Falling Moon

Một bộ phim truyền hình cảm rượu cồn kể về sự chọn lựa gan dạ của một người mẹ: ra quyết định nuôi con, cố gắng vì vứt con.